Trên gương mặt rõ ràng là người Châu Á của nhân viên phục vụ lộ ra sát ý lạnh lẽo.
Thấy có người ló đầu ra sau bục phát biểu, gã không chút do dự bóp cò súng, đồng thời nhờ lực giật của súng mà tựa lưng vào tường, xoay người lăn một vòng ngay tại chỗ, nhanh chóng rời khỏi vị trí cũ.
Tiếng la hét sợ hãi trong hội trường quấy nhiễu phán đoán của gã, gã không biết phát súng này có giết được người không.
Hơn nữa sau bục phát biểu có ba người…
“Bằng!”
Lại là một phát súng, viên đạn không có lực sát lớn như súng ngắm và nỏ tên, viên đạn ghim sâu vào một nửa bục phát biểu, vết rạn rất rõ ràng. Viên đạn trước đấy còn bay sát qua da đầu Lương Quân. Hình tượng của CEO năm nay đã gần năm mươi mà vẫn giữ giá trị nhan sắc cao đã đi tong, tóc bị cắt một đống trông như bị bệnh rụng tóc, làm cho gương mặt đang sửng sốt càng thêm buồn cười.
Lương Quân không kịp tức giận, ông và Ôn Đồng đều bị một chuỗi biến cố này làm cho ngu người, không kịp phản ứng, không biết vì sao chuyện chỉ có thể xảy ra trong phim ảnh lại xảy ra trong tiệc tối đón giao thừa của công ty, xảy ra ngay trên người mình.
Lý Phỉ nén lại lửa giận trong lòng.
Dị năng tấn công không phân địch ta, anh cần tìm ra vị trí của tay súng, thế nhưng giờ họ còn không thể lộ mặt.
Hai phát súng đến từ hai hướng khác nhau, đối thủ cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-toi-khong-nhan/2694940/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.