*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mặt đất chấn động mạnh, bóng tối bao phủ trước mắt, thế giới trở nên tĩnh lặng…
Giản Hoa đã quen với quá trình Thế giới Bị Từ Bỏ xuất hiện.
Cậu sờ túi theo bản năng, hai thanh sôcôla, mấy hộp rau dưa khoai tây nghiền. Hàng lưu trữ không nhiều lắm.
“Hộp để đồ ở bên phải cậu.” Lý Phỉ nhắc.
Giản Hoa cúi đầu nhìn hộp đen ở giữa ghế lái và ghế phụ, bình thường thì chỗ này để đồ uống. Giản Hoa mở ra, thấy bên trong có hai chai vitamin[1].
“Trong cốp xe còn một thùng bánh quy và một thùng nước khoáng. Thời gian bao quản của rau quả quá ngắn, không hợp để lưu trữ lâu dài.” Lý Phỉ dựa vào ghế, giọng điệu thoải mái, “Mấy ngày về Hải thành, cậu toàn lái chiếc Cayenne[2] này mà. Chẳng lẽ lại không phát hiện ra gì?”
Giản Hoa, người chưa bao giờ lục đồ của người khác: “…”
Hơn nữa nhờ có đám tơ, nên ngay cả việc kiểm tra xem xe có bị người khác động tay động chân không, câu cũng được miễn.
“Mấy cái này dùng được à?” Giản Hoa nghi ngờ.
Ở Thế giới Bị Từ Bỏ có thể dễ dàng tìm thấy cửa hàng và đồ ăn, nhưng mấy thứ đấy đều không ăn được, chỉ có những thứ người dị năng mang bên mình mới ăn được.
“Về chuyện này, đã có đánh giá mới. Việc Hồng Long thẩm vấn “người biết chuyện”, cũng không phải là không thu hoạch được gì.”
“Sao anh biết?” Giản Hoa hơi không vui.
Lý Phỉ lập tức giải thích: “Cơ quan bí mật quốc gia tất nhiên sẽ không đặc biệt làm một bản báo cáo cho tôi. Nguồn tin này là phải cảm ơn Cảnh Điền. Hồng Long lấy danh nghĩa “cách ly bệnh truyền nhiễm” để mang người dị năng đi, muốn tập trung phạm vi phá hoại ở khu vực hoang vu, một số căn cứ quân sự bị phong tỏa. Hồng Long sẽ không dùng cơ thể họ làm thí nghiệm, nhưng muốn thực tiễn một số ‘tư liệu’ trong thông tin được cung cấp thì không thành vấn đề.
Ví dụ như “sổ tay sinh tồn ở Thế giới Bị Từ Bỏ” mà đám người xuyên sách coi như báu vật.
Thế giới Bị Từ Bỏ tràn ngập hiểm nguy, lại không có đồ ăn. Dù có mang đồ khẩn cấp trong người, thì khi bị tấn công cũng dễ làm rơi mất.
Người dị năng phải chống lại quái vật, trong tương lai còn phải tham gia chiến tranh phạm vi toàn cầu nên số lượng người dị năng không thể quá ít. Để cho những người này có thể thuận lợi sống sót trong thế giới Bị Từ Bỏ quan trọng hơn tất cả mọi việc.
“Việc những đồ vật mang theo bên mình có thể đi vào Thế giới Bị Từ Bỏ có liên quan đến điểm trùng lặp.”
Điểm trùng lặp nhỏ nhất cũng có thể chứa chính bản thân người dị năng.
Nên lúc này đồ ăn giấu trong người, nhét trong ba lô đều được mang vào dễ dàng.
Không cần Lý Phỉ nói gì nữa, Giản Hoa đã dựa theo ý này để tự hỏi.
“Nếu muốn mang nhiều thứ hơn nữa, ngoài người dị năng không gian, thì còn có người dị năng có thuộc tính không gian… Hóa ra là anh có ý định với tôi.” Mặt Giản Hoa không hề thay đổi, nói.
Đám tơ bám đầy trong ngoài chiếc xe Cayenne này, như một kén tằm khổng lồ.
Lý Phỉ nhún vai xòe tay: “Cậu hiểu nhầm rồi.” ╮(╯▽╰)╭
Thuộc tính của chính sức mạnh cắn nuốt cũng đã rất nghịch thiên, nếu còn có cả không gian để cất trữ đồ vật, thì chắc là tác giả không muốn nhân vật chính sống nữa.
– Nhưng, nói anh đang có ý định với Giản Hoa thì cũng không sai.
Nụ cười của Lý Phỉ mang thêm vài ý gì đó Giản Hoa không hiểu được.
“Dị năng mà Thế giới Bị Từ Bỏ cho chúng ta thuộc về lực tương đồng nên bản thân người dị năng cũng có đôi chú ảnh hưởng đến không gian xung quanh. Phạm vi cụ thể phụ thuộc vào độ mạnh yếu của sức mạnh, độ ổn định của Thế giới Bị Từ Bỏ, không có quy luật rõ ràng nào. Kết luận cuối cùng của Hồng Long là đề nghị nhét hai thùng bánh quy, nước khoáng dưới gầm giường, trong xe ô tô cũng để hai thùng, có khi lại dùng được.”
“…”
Giản Hoa, có cả đống tơ, không cần buồn phiền vì đồ ăn, quyết định bỏ qua hướng dẫn “làm thế nào để thành Hamster bản 1.0” do Hồng Long phát hành.
Cậu quay đầu, không để ý mà chỉ chỉ ngoài xe: “Anh định ở trong xe chờ Thế giới Bị Từ Bỏ kết thúc, hay là khiêng hai thùng bánh quy và nước khoáng, đi bộ về nhà anh?”
Nhìn đống ô tô nhồi kín ngã tư đường, Lý Phỉ im lặng.
Người biến mất thì có tác dụng gì, xe vẫn bị tắc kia kìa! Dù ở Thế giới Bị Từ Bỏ hay thế giới thực cũng đừng mong lái xe ra ngoài được!
“Xuống xe trước, rồi chúng ta làm cho chiếc xe này bay lên?” Vẻ mặt của Lý Phỉ thiếu mất sự bình tĩnh trước giờ, ngay cả anh cũng hiểu rằng ý kiến này rất nực cười.
Một chiếc xe bay lơ lửng giữa không trung, hình ảnh này rất đẹp.
Chẳng qua… thay vì dùng dị năng để di chuyển ô tô, sao không dứt khoát chuyển hai cái thùng kia đi?
May mà Giản Hoa phản ứng kịp thời, người muốn cướp xe ở Thế giới Bị Từ Bỏ rất ít, nhưng cướp đồ ăn thì rất nhiều. Ai cũng không ngại mình có quá nhiều đồ ăn.
“Phanh!” Trên một chiếc taxi cách đó năm mươi mét, một người hùng hùng hổ hổ bước ra.
Đó như một tín hiệu, những người dị năng vốn trốn tránh bất động, lục đục xuống xe, giống như đang bàn bạc điều gì.
Trong đó có mấy kẻ xui xẻo lần đầu đi vào Thế giới Bị Từ Bỏ, ồn ào sợ hãi gào thét chói tai.
Giản Hoa nhìn Lý Phỉ, dùng ánh mắt hỏi: Trà trộn vào?
Lý Phỉ lắc đầu chậm rãi, không cần.
Mắt quỷ đã kiểm tra xong, tất cả đều là người dị năng cấp thấp, không có giá trị gì.
Đường cái ở Hải thành có năm làn đường, phóng mắt nhìn trước sau đều bị tắt nghẽn nghiêm trọng, tính cả trên cầu vượt, thì thiếu thừa gì cũng được hơn năm trăm chiếc xe. Cứ coi như là có tổng cộng một nghìn người đi, chỉ cần xuất hiện năm người dị năng là số phần trăm này đã rất cao rồi.
“Có gì đó sai sai.” Lý Phỉ cảnh giác quan sát bốn phía.
Quái vật ở Thế giới Bị Từ Bỏ đâu?
Ngay cả bóng lông đen cũng không thấy, chẳng lẽ kết luận người dị năng thu hút quái vật của Hồng Long là sai hoàn toàn?
Đám tơ dưới sự thúc giục cả Giản Hoa, lười biếng quấn lên người Lý Phỉ nhưng lại không có dấu hiệu sinh trưởng. Việc này trái ngược hoàn toàn với thói quen có cơ hội là điên cuồng mở rộng lãnh địa của đám nấm.
Không ăn à?
“Au, đây là cái gì?”
Một người dị nhấc chân lên, khó chịu nhìn mặt đấy dính đầy tơ trắng ẩm ướt.
Giản Hoa còn đang suy nghĩ, sắc mặt Lý Phỉ đã thay đổi.
Trước đó, anh nhìn thấy giữa cầu vượt và nhà cao tầng ở ven đường có một màng lưới trong suốt, khu vực xanh hóa và trên mặt đất cũng có, nhưng Lý Phỉ nghĩ chúng là đám tơ nên không để ý.
Giờ đám người dị năng đi qua, võng lưới khổng lồ cũng rung rung theo, cực kỳ có nhịp điệu.
Sự rung động theo tơ trắng lan ra rất xa, lan đến cả giữa không trung.
“Vào lại xe đi!” Lý Phỉ không ngăn lại kịp, hô to ra bên ngoài.
Những người dị năng khác ngạc nhiên dừng bước, nhìn về hướng này.
Porsche Cayenne, ở nơi tập trung của người nổi tiếng như Hải thành thì không chói mắt lắm, nhưng xen giữa một đống xe chỉ có giá hai mươi vạn, chiếc xe này vẫn có đẳng cấp riêng.
“Ai đấy?”
“Không biết, chắc là thằng phú nhị đại nào đấy! Bị dọa cho vỡ mật rồi, không dám ra ngoài.”
Người đàn ông đầu hói đi chiếc taxi, lớn giọng châm chọc: “Thế giới Bị Từ Bỏ là nơi chỉ nói đến thực lực, có mấy đồng tiền dơ bẩn thì làm sao. Mày không có khả năng thì đừng…”
Tiếng nói ngưng bặt, thân người mềm nhũn ngã ngửa ra đất.
Những người dị năng khác cũng như uống say, ngã trái ngã phải. Tiếng kêu cứu của họ cực kỳ nhỏ, có người đã sùi bọt mép, thân thể co giật không ngừng.
Giản Hoa bỗng ngẩng đầu, vì bị nóc xe cản tầm nhìn, cậu chỉ thấy một bóng đen khổng lồ lóe lên bên cạnh.BiêntậpDi
Cơ thể của người đàn ông đầu hói như con rối gỗ bị nâng lên, chân tay cử động cứng đờ. Trên mặt gã toàn nước mắt nước mũi, sợ đến mức con ngươi co lại.
“Có tơ tàn hình cuốn lấy khớp xương anh ta.” Vẻ mặt Lý Phỉ rất nghiêm túc.
Anh cúi đầu nhìn bánh xe gần đó, trên mặt đường chỗ nào cũng có loại tơ mỏng đan thành lưới này. Mắt lưới rất to, nhưng số tầng lưới rất nhiều, gần như không có kẽ hở nào.
Người đàn ông đầu hói chỉ là người đầu tiên, những người dị năng khác đều dùng một kiểu tư thế kỳ lạ, đứng lên.
Giống như màn ma quỷ mà đoàn phim ‘Trúc đen” quay được. Giản Hoa không kiềm được kiểm tra dị năng của mình, mới xác định được là chúng không có động tác gì, không phải đám tơ.BiêntậpDi
“Cẩn thận, đừng gây nó.”
Giản Hoa hít một hơi khí lạnh: “Nó ở phía trên, đang lại đây.”
Người đàn ông đầu hói bước lên “cầu thang vô hình” bằng một tư thế rất quái lạ, lắc lư đi lên trời. Phía sau gã là “đoàn tạp kỹ bước lên trời cao”, cùng nhau tạo với mặt đất một góc chín mươi độ, bước lên kính thủy tinh ngoài nhà cao tầng, xếp hàng đi lên mái vòm khổng lồ của một tòa nhà.
Nhà hát Quốc gia Hải thành, một kiến trúc mang tính cột mốc.
Giản Hoa vừa rồi không cảm thấy gì, vì Nhà hát Quốc gia cách chỗ này quá xa, phạm vi dị năng rà soát bị hạn chế.
Lý Phỉ có mắt quỷ nên trực tiếp nói ra đáp án: “Là nhện, chúng ta đang ở trong mạng nhện.”
Quái vật đã lộ mặt, toàn thân phủ đầy lông đen cứng rắn, thân mình còn to hơn cả một chiếc xe tải cỡ lớn, tám cái chân có chiều dài ghê người, nhưng so với thân mình của nó thì không tính là cái gì.
Bụng nó có một cái túi trắng khổng lồ, một cái chân giữ ở giữa, giống như ôm ngang ngối ôm.
Thứ này khiến ngay cả Lý Phỉ cũng phải nín thở.
— Nhện cái đang ôm trứng!
“Gối ôm” được con nhện che chắn là tơ lưới nó nhả ra, bọc trứng ở bên trong. Đây là tập tính sinh sản của loài nhện. Lý Phỉ quen nhiều người, người thích nuôi thú cưng kỳ lạ cũng không ít nên cái gì anh cũng đã từng thấy.
“Nó đang trong thời kỳ sinh sản.”BiêntậpDi
Đây là một kết luận khiến da đầu người ta tê dại.
“Bắt người dị năng làm lương thực dự trữ à?” Giản Hoa nhỏ giọng.
“Có thể là… nó bắt tất cả những sinh vật xâm nhập vào mạng lưới của nó.” Lý Phỉ dựa theo những gì đám người dị năng kia gặp phải để phỏng đoán, “Trên tơ nhện có độc, chắc là độc gây tê liệt có tác dụng chậm, khi phát hiện ra điểm khác thường thì đã muộn.”
Không dùng tơ nhện cuốn con mồi thành kén, cũng không vội vàng cắn chết, mà dùng tơ nhện dẫn nạn nhân đi, rõ ràng là để giữ cho đồ ăn tươi sống.
“Gần đây còn có một con nhện khác?”BiêntậpDi
Nói đến thời kỳ sinh sản, thì ở đây nhất định phải có một đôi.
Vẻ mặt Lý Phỉ rất phức tạp: “May ra thì có lẽ con nhện kia đã rời đi, hoặc có lẽ…” nhện đực đã vào bụng nhện cái. Quái vật ở Thế giới Bị Từ Bỏ chưa chắc đã có tập tính giống y hệt ở thế giới thực.
“Lửa có đốt được tơ nhện không?”
“Chắc là có, nhưng cậu nên nghĩ đến hậu quả khi ra tay ở đây.”
Thảm kịch ở đường cây bạch quả sẽ tái diễn, nhưng còn nghiêm trọng hơn rất nhiều. Mấy trăm chiếc xe bị quăng đi, số lượng người chết… Không chừng Hồng Long sẽ ngay lập tức bắt họ đi quy án mất.
Về việc Trương Diệu Kim nói rằng, nếu gặp phải quái vật, tốt nhất là kéo chúng đến vùng ngoài ô mà liều mạng…BiêntậpDi
“Nhưng con nhện đã chọn nơi này làm hang ổ, ai cũng không dẫn nó đi được!”
Ô tô bỗng chìm xuống. BiêntậpDi
Tám con mắt nhện đỏ sậm nhìn thẳng vào cửa sổ trước.
Góc độ này, đủ để nó thấy tất cả mọi thứ trong xe.
Giản Hoa thò tay ra, Lý Phỉ vội đè lại. Di
Nửa phút sau, con quái vật này dùng chân gẩy gẩy đám tơ bên ngoài xe, giống như đang ngơ ngác không biết sao tơ nhện của mình lại thay đổi hình dạng.[1] Nước vitamin
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]