🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lý Phỉ mơ thấy ác mộng.Biên tập: Di



Dòng nước đen xì lạnh băng nuốt chửng anh, anh vươn tay, giãy dụa muốn nổi lên nhưng không thể thoát khỏi. Cuối cùng dòng nước cuốn anh vào vực sâu không đáy, ý thức anh trôi nổi, như đã chết rồi.



Tĩnh lặng vĩnh cửu, không nghe thấy bất kỳ tiếng động nào.



Khi Lý Phỉ bừng tỉnh, trán anh toát mồ hôi lạnh. Anh muốn nâng tay lên lau, nhưng lại thấy cánh tay mình bị tơ trắng cuốn lấy.



Trên vách tường trong phòng nghỉ, treo lơ lửng đầy lưới bện bằng tơ.



Bên phải Lý Phỉ có một tấm lưới, trái có một tấm lưới, sau lưng có, trên đầu cũng có. Đám tơ vây anh”như hổ rình mồi”, làm bộ như đối xử với phần tử khủng bố, khiến anh dở khóc dở cười.



Anh vạch đám tơ sang bên, đi xuống dưới.



Trong phòng nghỉ trống không, Giản Hoa không có trong phòng.



Lý Phỉ bỗng nghĩ đến, phòng nghỉ không có chỗ thứ hai để ngủ.



Ở trong trường quay, bị công trình lớn này ép buộc tận hai ngày, tuy họ vừa làm vừa nghỉ, vừa làm vừa tăng độ thuần thục của lực ý nghĩ, nhưng vẫn sẽ mệt.



Lý Phỉ hơi hốn hận, anh chẳng hỏi, mà Giản Hoa cũng chẳng phải người hay treo chữ mệt mỏi bên miệng. Khi mí mắt Lý Phỉ nặng dần không nâng lên nổi, trong mơ màng anh cảm thấy Giản Hoa đang lẳng lặng nhìn mình, trong lòng rất thoải mái, rồi ngủ luôn.



Anh tự mỉa mai trong lòng, ngủ rõ là nhanh, quên cả việc quan trọng!



Đúng là coi Giản Hoa thành trợ lý sinh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-toi-khong-nhan/2694871/chuong-44.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tội Này, Tôi Không Nhận
Chương 44: Kén ăn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.