*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thật ra trong cốp xe của tôi, có công cụ thuận tay dùng làm vũ khí được.”Biên tập: Di
“Gần một phòng khám, nơi tôi lên xe cấp cứu 120 đến bệnh viện.”Biên tập: Di
“…Đến phòng khám trước?” Lý Phỉ dùng giọng điệu thương lượng. Nhưng xe đã khởi động, Giản Hoa đành phải đồng ý, kéo cửa ngồi ghế sau xe.Biên tập: Di
Lý Phỉ làm như không có việc gì, quay đầu: “Sao không ngồi ghế lái phụ, dễ chỉ đường hơn.”
“Tôi sợ đi được nửa đường thì có quái vật khó đối phó tấn công sau xe.” Giản Hoa suy nghĩ rất chu đáo.Biên tập: Di
“…”
Ảnh đế thầm thở dài, đã đoán trước là không dễ dàng như vậy mà. Anh dựa theo lời Giản Hoa, chọn đường rẽ. Từ bệnh viện đến nhà Giản Hoa không gần, một chiếc xe cũng không phải lá chắn rất tốt nhưng ít ra không cần dùng dị năng, nếu lại gặp đám bóng lông nhào đến, cứ thế đánh bay là được.
Chạy xe trong thành phố tĩnh lặng, có một niềm vui rất khác.
Lý Phỉ hưởng thụ cảm giác này. Giản Hoa còn đang cố sức tra xét hơi thở xung quanh. Cậu không phát hiện bất cứ người dị năng nào. Chẳng lẽ lần không gian trùng lặp này, chỉ xuất hiện dưới chân cậu và Lý Phỉ?
“Chờ đã!” Giản Hoa bỗng cảm thấy một hơi thở đáng sợ.
Lý Phỉ theo bản năng phanh xe, giảm tốc độ.
“Chuyển hướng, quay đầu xe!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-toi-khong-nhan/2694834/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.