"Thì ra đau như thế." Cô liếm đôi môi bị cắn, khẽ cười nói. 
Cô nhớ lại rất lâu trước đây ở bể bơi, để ép buộc Nam Liệt thừa nhận tình cảm với mình cô đã hung hăng cắn chặt môi cậu đến chảy máu. Cô không thể nhớ được có bao nhiêu sự chân thật và giả dối được trộn lẫn trong nụ hôn đó. Giống như cô không thể phân rõ nụ hôn vừa rồi của Nam Liệt hận hay yêu nhiều hơn. 
Hai mắt cậu đỏ bừng, biểu tình muốn nói lại thôi. Khoảnh khắc cậu rơi nước mắt, cô hoàn toàn tin tưởng cậu hận cô thì ít, mà yêu cô rất nhiều. 
"Tôi không thể đối xử tốt với chị được." Cậu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, lạnh nhạt nói, "Bây giờ tôi nhìn thấy chị, ngoài việc tức giận ra cũng chỉ biết bạo lực lạnh, tôi chỉ có thể đối xử khắc nghiệt với chị, nói không chừng còn trả thù chị! Giang Tùng Vũ, chị muốn sống những ngày tháng như vậy sao?" 
"Cậu nói tức giận và bạo lực lạnh chính là như thế này?" Cô cực kỳ bình tĩnh, "Phạt tôi ngủ trong phòng của người làm, sợ tôi bị khinh bỉ lại gọi tôi trở về? Không muốn nói chuyện với tôi nhưng lại cho phép tôi ngồi ăn cùng? Còn về việc cậu nói trả thù... hôm nay cậu cố tình làm mình xấu hổ ở nơi công cộng sao? A Liệt, chuyện 'xấu' cậu có thể nghĩ được chỉ có thế này thôi à? Vậy cậu thật sự quá ít kinh nghiệm rồi." 
"Có một cái tệ hơn nữa, đó chính là biến giả thành thật, hôm nay thật sự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-nguoi-se-roi-di/3415891/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.