Gần tới Tết Âm lịch, hai ngày nữa là đến cuộc họp thường niên của Duệ Cách. Là một công ty thiết kế đồ chơi, nhân viên chủ yếu là người trẻ tuổi nên thường ngày làm việc không có quá nhiều yêu cầu về ăn mặc, cuộc họp thường niên này càng thoải mái tự do hơn. Nhưng bởi vì năm nay chủ đề họp thường niên là vũ hội, không ít người lựa chọn trang phục theo phong cách cổ điển của Mỹ, mọi người đều trông rất phong tình vạn chủng. 
Vốn dĩ Tùng Vũ không định đi, hiện giờ tình trạng của Nam Liệt như vậy, cô thật sự không thể vô tâm vô phế tham gia vũ hội được. Nhưng chính Nam Liệt lại khuyên cô đi. Cô không khỏi nghĩ nhiều, luôn cảm thấy nếu đêm nay mình nhất quyết không đi trông có vẻ giống như chột dạ, vì thế cuối cùng vẫn quyết định đi. 
Mặc dù không đặc biệt mua quần áo mới nhưng tủ quần áo của cô có không ít đồ. Cô lười phối hợp đồ nên chọn một cái váy nhung thấp eo màu xanh đậm, tóc kẹp nửa đầu bằng chiếc nơ con bướm nhung đen, môi tô son màu cà chua, có chút dáng vẻ cổ điển của thế kỷ hai mươi. 
Nhìn mình trong gương, cô không khỏi có chút đắc ý, chạy đến cửa phòng Nam Liệt, vòng một vòng đứng trước giường cười với cậu. 
Cậu chỉ mỉm cười nhìn cô. Một lúc lâu sau mới nhẹ nhàng gõ lên mép giường ý bảo cô ngồi xuống. 
"Đẹp không?" Cô hỏi. 
"Đẹp." Cậu gần như mê luyến nhìn cô, "Chị biết không? Cảnh tượng vừa rồi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-nguoi-se-roi-di/3386199/chuong-41.html