Tùng Vũ đã sớm nhận định Nam Liệt là một đồ ngốc.
Rất nhiều lúc cô sẽ cảm thấy may mà cậu ngốc nghếch nên cô mới nhiều lần thực hiện được kế hoạch, chẳng qua có những khoảnh khắc cô cũng rơi nước mắt vì đồ ngốc này.
Ví dụ như lần đó cậu không màng tính mạng cứu Nam Tuyết ở bể bơi.
Nam Liệt đề nghị học bơi chỉ là một cái cớ để Tùng Vũ có thể tự do ra vào bể bơi trên sân thượng, sau đó Nam Tích Dân hỏi ý kiến của bác sĩ và chuyên gia trị liệu phục hồi chức năng, thật sự mời huấn luyện viên cá nhân đến nhà, Nam Liệt cũng rất nghiêm túc học bơi.
Về mặt lý thuyết mà nói, cơ thể cậu không thích hợp để học bơi lội, nhưng dù sao mục đích của cậu cũng không phải là trở thành vận động viên bơi lội khuyết tật chuyên nghiệp, hơn nữa trái tim của cậu cũng không được khoẻ, cho dù chỉ học chút kỹ thuật đạp nước hay là nằm trên ván cũng chỉ vụng về bơi được một đoạn ngắn.
Tùng Vũ nhớ rõ một ngày nghỉ hè năm cậu lên cấp hai, thời tiết rất oi bức, Nam Tuyết thật sự rất muốn được bơi, hiếm khi không chờ Nam Liệt và Tùng Vũ rời đi đã xuống nước. Mới đầu mỗi người bơi một chỗ, nhưng không lâu sau con bé đột nhiên kêu lên một tiếng, ngã phịch một cái sau đó chìm xuống.
Tùng Vũ cách nó khá xa, trùng hợp Nam Liệt gần hơn một chút, con bé vừa kêu lên cậu đã cảnh giác chú ý tới, lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-nguoi-se-roi-di/3376992/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.