Đêm giáng sinh, không khí giáng sinh trong Nam gia vô cùng sôi động. Mặc dù bình thường Tùng Vũ không có việc gì sẽ không lên tầng một, càng đừng nói đến phòng trên tầng. Nhưng hàng ngày đi học cô đều sẽ nhìn thấy tranh trí bên trong và ngoài biệt thự: đại sảnh và sân vườn có hai cây thông Noel, bên trên treo đầy những quả bóng nhiều màu và quả thông, tất giáng sinh, thú nhồi bông ông già Noel, cây kẹo mút... Điều làm cho cô ngạc nhiên nhất chính là hai cây thông này đều là thật! Đặc biệt là cây thông ở ngoài sân kia ước chừng cao năm mét, so với cây thông cô thường thấy khi đi ngang qua cửa hàng bách hoá còn cao hơn. Cô nghĩ đại khái cũng chỉ có hoa viên rộng như của Nam gia đặt cây thông này mới không gây vướng víu.
"Nhà cậu thường tổ chức lễ giáng sinh sao?" Buổi tối trước đêm giáng sinh một ngày, vừa mới cơm nước xong, cô nhịn không được hỏi Nam Liệt.
"Bọn họ có, tôi không có." Nam Liệt bình tĩnh nói.
"Ồ", cô cũng đoán được, trong lòng có chút hụt hẫng, cũng không nói rõ là tiếc nuối bất bình cho cậu hay là vì lí do gì khác. "Không sao, năm nay tôi sẽ ở bên cậu."
Nam Liệt đánh giá cô: "Mấy hôm nay trên lầu rất náo nhiệt?"
"Cũng không phải, chỉ là trang trí hai cây thông Noel khá đẹp."
"Chị muốn à?" Cậu thở dài, "Thật ra tôi cảm thấy cứ chặt cây như vậy rất đáng tiếc, vốn dĩ chúng có thể cao lớn hơn, sống lâu hơn."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-nguoi-se-roi-di/3343393/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.