Editor: Thiến Tiếu Tiếu
Mẹ Hoắc Cố Chi đã qua đời khi anh học lớp mười, từ đó về sau anh vẫn ởnội trú, sau khi học xong trường quân đội và hoàn thành giáo dục cànglàm tính tình anh lạnh lùng, cứng rắn hơn. Mặc dù bây giờ anh bắt đầukinh doanh, mặc áo mũ chỉnh tề, nhưng sự tàn nhẫn bên trong bản chất vẫn không biến mất.
Ánh mắt anh âm trầm, lúc này, gương mặt luôn bình tĩnh lại có sự lạnhlùng nhàn nhạt, lạnh nhạt nhìn người đàn ông đối diện, nói một câu khiến người ta rợn cả tóc gáy: "Mạnh Thiếu Văn, tuy cậu đã đạt được nhiềuthứ, nhưng cậu tưởng rằng mình đã có được toàn bộ? Có Hoắc Cố Chi tôi ởđây một ngày, cậu đừng mong an nhàn!"
Anh thản nhiên uy hiếp Mạnh Thiếu Văn ở nhà cũ nhà họ Mạnh, không có ý giấu giếm.
Mặc dù anh là chú của anh ta, nhưng từ trước đến giờ, giữa bọn họ khôngcó thân tình. Ngược lại, cả nhà bọn họ cực kỳ kiêng kỵ với anh, nếu nhưvậy, anh cần gì phải nhớ tình xưa?
Có thể do khí thế của người đàn ông trước mặt quá mức lạnh lùng, ép Mạnh Thiếu Văn hồi lâu không nói nên lời, ánh mắt anh ta như kinh ngạc, lạinhư sững sờ nhưng vẫn quan sát hai người, đáy mắt thoáng qua tia kinhngạc.
Thật ra thì anh ta nên phản bác, anh thích người phụ nữ tên Uyển Như nhất, sao có tình cảm với người phụ nữ khác được?
Nhưng dưới đôi mắt trong suốt, kiều mỵ của Ngu Vô Song, lời muốn phản bác không có cách nào thoát khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-khai-trai-sep-that-manh-me/2319184/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.