Giọng điệu của anhquá cợt nhã, khiến trên dung nhan thanh lệ của Giản Uyển Như hiện lênmột tia khó chịu: "Hoắc Cố Chi, rốt cuộc là anhmuốn thế nào? Anh đừng quên, anh là cậu của Mạnh Thiếu Văn, trước kiatôi và hắn đều gọi anh một tiếng cậu, anh không cảm thấy buồn nôn sao?"
Cô bây giờ cô độc, cái gì cũng không có, mất đi thân phận vinh hoa, cô không là gì.
Cô biết đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, không còn là con gái lớnnhà họ Giản, về sau sẽ có vô số đôi mắt nhìn cô chằm chằm. Nhưng cô nghĩ thế nào cũng không hiểu, thứ nhất chính là cậu của Mạnh Thiếu Văn— Hoắc Cố Chi.
Trước kia, cô chưa bao giờ để tên lính nghèo này vàomắt, anh chỉ là con riêng, không có huyết thống nhà họ Mạnh, trong giatộc như vậy, con riêng là sự ô danh, cho nên từ lần đầu tiên nhìn thấyanh, cô có thái độ bài xích.
"Ghê tởm?" Người đàn ông ngồi trênghế sa lon ưu nhã gác chân, mặc áo sơ mi hiệu Ver-sace kiểu mới nhất,tay áo vòng qua khuỷu tay, lộ ra cánh tay mạnh khỏe, gương mặt như tiêngiáng trần ở trong đêm đen càng lộ ra mị hoặc.
"Em cảm thấy emcòn có lựa chọn khác sao? Bây giờ em không có đồng nào, tất cả đều bị em gái em đoạt lấy, bây giờ em trở về nhà họ Giản, nói rõ chân tướng chocha mẹ em, họ sẽ tin? Đừng dại dột, đây là xã hội thực tế, tất cả đềulấy ích lợi làm đầu, em vừa xuất hiện, không phải nói người nằm trongbệnh viện là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-khai-trai-sep-that-manh-me/2319096/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.