Vốn dĩ kế hoạch của Chu Phỉ là, cảm giác gặp mặt tốt đẹp, vậy thì ở lâu một lát, nếu như cảm giác gặp mặt vô cùng tốt, vậy cô quyết định làm thêm vài chuyện vào tối đó.
Nhưng tình huống thật lại là, cô hoàn toàn không có cách nào kiểm soát.
Trong đầu thậm chí còn như trút xi măng, bị quấy tới rối tinh rối mù.
Chu Phỉ ra vẻ tự nhiên, lắc lắc cốc giữ ấm đựng nước dâu tây trong tay: "Cám ơn."
Tạ Yển Xuyên cũng lắc lắc cốc giữ ấm trong tay mình, hỏi cô: "Muốn nếm thử vị của cốc này không?"
Là cái vị ngẫu nhiên kia.
Chu Phỉ gật đầu.
Tạ Yển Xuyên đưa cốc giữ ấm trong tay cho cô, ống hút hướng về phía bờ môi cô, là tư thế bón cô uống.
Chu Phỉ không dây dưa, thuận thế nếm thử một ngụm. Là vị matcha, tươi mát thanh đạm.
Trong nháy mắt Chu Phỉ đã cảm thấy vị dâu tây trên tay mình không thơm nữa: "Em muốn uống matcha!"
Tạ Yển Xuyên theo ý cô, dáng vẻ như chăm sóc đứa nhỏ: "Vậy còn uống vị dâu tây không?"
Chu Phỉ nháy mắt mấy cái: "Không uống."
Tạ Yển Xuyên: "Xác định?"
Chu Phỉ lại nếm thử một ngụm vị matcha: "Ai bảo vị matcha anh mang tới uống ngon vậy chứ, em quyết định đứng núi này trông núi nọ."
Tạ Yển Xuyên cười: "Được."
Anh nói xong thì cúi đầu uống một ngụm cốc vị dâu tây.
Chu Phỉ ngớ người, anh dùng ống hút cô vừa dùng qua.
Chu Phỉ: "... Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-di-gap-em/2635481/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.