Hoàng hôn, Cảhh Lê vừa xuống xe đã bị Bánh bao kim sa, giờ đã lớn hơn rất nhiều, nhảy bổ vào người.
Bánh bao kim sa nhớ mùi của Cảnh Lê, vốn đang chơi trên bãi cỏ, ngửi thấy mùi hương theo gió bay đến, liền hưng phấn "Woang" mấy tiếng, đuôi vẫy tít mù, nhanh chóng chạy về phía Cảnh Lê, người giúp việc chạy theo không kịp.
Bị nhảy bổ bất ngờ, Cảnh Lê suýt chút nữa đứng không vững, may mà Kỷ Quân Chương kịp thời đỡ lấy. Đứng vững rồi, Cảnh Lê ôm đầu Bánh bao kim sa, cúi xuống hôn một cái vào khuôn mặt đẹp trai của nó.
"Con trai, con đẹp trai hơn rồi!"
Bánh bao kim sa cũng đáp lại: "Woang!"
Hai chân trước của nó đặt lên eo Cảnh Lê, vẻ mặt muốn được hôn, được ôm, nếu không phải vì chiều cao hạn chế, nó đã nhiệt tình tắm Cảnh Lê bằng nước bọt tình yêu của mình rồi.
Eo Cảnh Lê nhột, bị nó giẫm cho muốn né tránh, cười đến nỗi gần như rúc vào lòng Kỷ Quân Chương. Kỷ Quân Chương ôm cậu, vỗ vỗ đầu Bánh Bao Hoàng Kim, bảo nó ngoan một chút.
Bánh bao kim sa dường như hiểu ý, "Woang" một tiếng, ngoan ngoãn đặt chân xuống, ngồi xổm trước mặt Cảnh Lê, đuôi vẫy qua vẫy lại.
Cảnh Lê lấy lại bình tĩnh, ngồi xổm trước mặt Bánh bao kim sa, xoa tai và mặt nó, rồi lại xoa bụng nó, nó rên khe khẽ vì dễ chịu.
Kỷ Quân Chương đứng một bên, khóe môi nở nụ cười, nhìn Cảnh Lê chơi đùa với chó.
Chơi với Bánh bao kim sa vài phút, Cảnh Lê xoa đầu nó, bảo nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-nghi-huu-hu-moc-dieu-da/5190417/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.