Tần Mạc nói một câu "Em đoán xem" làm Liễu Ngọc Hàm chợt nhận ra anh cũng biết nói đùa, nhìn chằm chằm như phát hiện ra gì đo mới lạ, cuối cùng mới kiên định trả lời lại: "Tôi không đoán được."
Cho dù Nick có ý đồ gì, chắc chắn Tần Mạc sẽ không để đối phương thành công, vì thế có đoán hay không đoán cũng chẳng khác nhau.
Ừm, có lẽ có thể khác, ví dụ như sẽ không bị Tần Mạc trêu.
"Có lẽ không nên đoán thì tốt hơn?" Liễu Ngọc Hàm vẫn thẳng thắn như trước, nhưng sự thẳng thắn này khiến Tần Mạc không biết nói gì.
Tần Mạc nhìn cậu, nhưng không hề tức giận, thậm chí còn hơi cong khóe môi, ánh mắt dịu dàng nói: "Không sao, để anh giải quyết."
Điều này khẳng định những suy đoán của Liễu Ngọc Hàm, thoáng chốc khiến Liễu Ngọc Hàm thấy hơi xấu hổ.
Nhưng Tần Mạc lại cảm thấy không có gì không ổn cả.
Khi Liễu Ngọc Hàm không còn khách sáo với mình nữa, điều đó có nghĩa là Liễu Ngọc Hàm càng ít sợ anh, sự tin tưởng ngày càng cao, sao có chuyện phản đối được.
Đây rõ ràng là một chuyện tốt.
Đánh giá tình hình hiện tại, cách tiếp cận của Nick dương như không có hiệu quả, cho dù cách của đối phương khiến Liễu Ngọc Hàm thấy xấu hổ, nhưng sau khi biết được sự thật, trong lòng Liễu Ngọc Hàm vẫn chưa bớt nghi ngờ.
Bản thân Tần Mạc là một người có sự tin tưởng cao, anh nói không phải vì Liễu Ngọc Hàm có ơn cứu mạng mới thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-lam-trai-dat-ve-vang/3505008/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.