Có thể là ngoài ý muốn, cũng có thể là điều hiển nhiên, mấy ngày sau, đồng nghiệ của Liễu Ngọc Hàm bắt đầu hỏi chuyện về Phương Húc. Bọn họ không giục Liễu Ngọc Hàm nhanh chóng đưa người đi, nhưng mấy ngày liền, Liễu Ngọc Hàm đều đi vệ sinh vào lúc nửa đêm, lúc nào cũng nghĩ đến chuyện ma quỷ liên quan đến gương.
Lần trước cậu chia sẻ câu chuyện ma lúc nửa đêm với Phương Húc, sau đó cậu ngủ rất ngon, mấy ngay nay thỉnh thoảng sẽ bị giật mình, cậu sẽ kể chuyện ma quỷ cho Phương Húc nghe, hoàn toàn xem đối phương là một thùng rác tâm linh.
Lúc đầu, Phương Húc còn có thể đứng ngoài cười nhạo cậu, cảm thấy mỗi lần cậu hù dọa mình thật là quá ngốc, nhưng theo số lần nghe chuyện ma quỷ tăng lên, Phương Húc không chịu nổi nữa.
Có đôi khi thấy một vào đồ vaath trong câu chuyện của Liễu Ngọc Hàm, bắt đầu thấy sợ hãi.
Cảm giác được phòng tuyến tâm lý của mình bắt đầu sụp đổ, Phương Húc biết không thể tiếp tục như vậy được.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, rất có thể hắn còn chưa thể đông sơn tái khởi đã bị cậu chuyện ma quỷ của cậu dọa thành giấy rách, mỗi ngày từ khóc giả biến thành khóc thật, từ này về sau trong mắt fan của mình đã không còn hình tượng lạnh lùng ít nói.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng đó, Phương Húc nghẹn lòng không chịu nổi. Sua khi đau khổ suy nghĩ, hắn nhắc lại lời của Liễu Ngọc Hàm, hi vọng cậu có thể sớm hoàn tất hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-lam-trai-dat-ve-vang/2932832/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.