Mặc dù có cảm giác như thế thật, nhưng nghĩ đến bối cảnh của Tần Mạc, ba Liễu lại nhìn đứa con trai út ở mức trung bình của mình, không cảm thấy cậu có gì để Tần Mạc nhớ thương, cho nên đã đè cảm giác khó hiểu đó xuống.
Kết hợp với tin tức mấy ngày nay, ba Liễu thấy tình huồng gần đây có thể không ổn lắm, mặc dù con trai út có thể không gặp nguye hiểm tính mạng, nhưng luôn có người cắn nó không buông là chuyện chắc chắn, cẩn thận một chút vẫn là tốt hơn.
"Điều này có thể liên quan đến chuyện lúc trước em làm liên lụy đến thiếu tướng Tần. Ngay từ đầu ba đã nói, phối hợp với thiếu tướng Tần mới là an toàn, không phải đã thành sự thật rồi sao?" Rất nhanh ba Liễu đã có suy đoán, "Sự phối hợp của con làm thiếu tướng Tần cảm nhận được thành ý, bây giờ coi như cậu ta hỗ trợ con."
Liễu Ngọc Hàm bừng tỉnh: "Thì ra sự thức thời của con đã để lại ấn tượng tốt với thiếu tướng Tần."
Liễu Ngọc Hiện cũng gật đầu: "Nếu anh ta có ý che chở Tiểu Hàm như vậy, cũng không tệ lắm."
Ba Liễu liếc mắt nhìn con trai lớn: "Con nghĩ quá nhiều."
Ngược lại Liễu Ngọc Hàm không để ý Tần Mạc sẽ che chở mình bao lâu, Tần Mạc có thể giúp cậu một đoạn thời gian đã là niềm vui ngoài ý muốn, cậu cũng không có ý định được một bước lại đòi thêm một bước.
Nhận ra lý do đáng tin cậy, trong lòng Liễu Ngọc Hàm kiên định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-lam-trai-dat-ve-vang/2932828/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.