Cuộc đời Nhậm Phi Dương chưa trải nghiệm rửa dâu tây bao giờ, không chỉ không rửa dâu mà anh ta còn chẳng rửa đồ ăn và cũng chả rửa bất cứ thứ đồ nào liên quan đến đồ ăn, mười ngón tay không dính dương xuân thủy, nhiều lắm cũng chỉ có tắm rửa cho bản thân.
Vì thế anh chàng nổi khùng lên.
Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, tiếp tục chọc tức Tiêu Ca thì anh cũng sẽ bị đánh mất, vậy nên chẳng cần thầy dạy anh ta cũng học được cách nghe lời làm việc.
Anh ta chỉ có thể nổi giận với Quý Châu Ngọc.
“Lúc em kêu anh tới cứu sao không nói rõ tình hình?” Nhậm Phi Dương tức giận chất vấn Quý Châu Ngọc, “Nếu anh mang thêm vệ sĩ đến thì chúng ta còn đến bước đường này sao?”
Nghe bị trách nên Quý Châu Ngọc rất không vui nhưng trong lòng biết tạm thời không thể chọc Nhậm Phi Dương, chỉ đành mặc kệ không nói câu nào, cúi đầu nhìn chằm chằm tay mình. Đôi bàn tay mềm mại lọt vào dâu tây đỏ tươi, có vẻ nhợt nhạt yếu ớt, đẹp không sao tả xiết.
Nhậm Phi Dương thấy cậu không trả lời thì quay đầu nhìn tay cậu rồi nhìn sang mặt người ta, bỗng ngậm miệng nguôi giận.
Nhậm Phi Dương là người tính tình ngay thẳng thích mặt đẹp.
Đây cũng là lý do anh chàng không xắn tay áo lên đập Tiêu Ca trước, nhưng anh này cũng không ngu, anh biết nếu dám làm gì Tiêu Ca thì Phó Tùy Vân nhất định sẽ bùng nổ.
Có thể, nhưng không cần thiết.
Nhậm Phi Dương khi hết giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-ga-trai-gia-gia-the-khung-nay-lam-gi/955756/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.