Quán ăn nhỏ trên phố, tường quét sơn dầu giản dị, bên tường có cửa sổ rộng rãi hơi thấp, trên bệ cửa sổ đặt vài bình tưới hoa.
Trong không gian nho nhỏ, lại có hương vị ấm áp nồng đậm.
Giang Hồ đêm đó ngủ rất say, có lẽ rượu trợ giấc ngủ, cô vừa nằm xuống gối đã chìm vào giấc mơ đẹp.
Di động vang lên lúc năm giờ sáng, Giang Hồ trở mình, ngọ ngoạy muốn tỉnh lại, duỗi tay nhận điện thoại.
Không biết đầu dây bên kia gọi từ đâu, chỉ nghe thấy âm thanh ồn ào, Giang Hồ mơ mơ màng màng theo thói quen nói "Alo".
Đối phương trước tiên cười cười, sau đó nói "Giang Hồ, một tháng nữa tôi về Thượng Hải, chúng ta sẽ bàn bạc các bước tiếp theo."
Đầu óc Giang Hồ trống rỗng vài giây, cô còn đang nửa tỉnh nửa mê, không biết đầu dây bên kia là ai, nên cô hỏi "Ai vậy?"
Người bên kia cũng dừng lại vài giây, mới trả lời ngắn gọn "Từ Tư."
Giang Hồ ngây ngốc nói một câu "Ồ."
Không có sau đó, đối phương cúp máy, chỉ còn lại một chuỗi tiếng tút tút.
Giang Hồ trở mình ngủ tiếp.
Cho đến khi mặt trời lên cao, cô mới hoàn toàn tỉnh dậy từ giấc ngủ.
Hành động đầu tiên của Giang Hồ khi xuống giường là mở di động xem nhật ký cuộc gọi, cuộc gọi cuối cùng được trả lời vào lúc năm giờ ba mươi, là Từ Tư gọi đến. Lúc này cô mới chắc chắn buổi sáng không phải do cô nằm mơ.
Cô nhớ lại lời anh nói, mới chắc chắn anh đã xác định kế hoạch của cô nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-di-nguoc-gio/232603/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.