Quán trà Thiên Ý là cửa hiệu trà lâu đời ở thành phố G, tiếng tăm rất lớn, cấp bậc cũng đã xếp vào nửa trên của tầng lớp trung lưu. Nơi hẹn là Đới Khởi chọn, người địa phương không ai không biết nơi này.
Lâm Gia Nhạc tới đây lần đầu tiên, chẳng qua so với quán cafe thì cậu thích ứng được với quán trà hơn. Họ tới nơi khá sớm, vừa vào phòng ngồi xuống thì Đới Khởi xuất hiện.
“Biết ngay các cậu hẹn nhau rồi mới tới mà. Thịnh Soái cũng đến à” Đới Khởi ngồi xuống “Tôi nói trước tình huống với cậu đã nhé. Vị khách này là người địa phương thành phố G, là một thương nhân, hơn năm mươi tuổi, trước kia làm trong cơ quan nhà nước, giờ ra ngoài gây dựng sự nghiệp rồi, là một học giả có tiếng, trình độ hiểu biết với kiến trúc cũng khá. Ông ấy là bạn với thầy hướng dẫn của tôi, vốn là nhờ thầy tôi giúp thiết kế biệt thự nhưng thầy tôi thì đang không có ở thành phố G, không tiện công việc nên đề cử tôi với ông ấy, tôi mới nhận thiết kế công trình này.”
Thịnh Mặc cười “Tớ đang bảo sao người ta lại đồng ý để tên không có đầu óc như cậu thiết kế biệt thự, hóa ra là nể mặt thầy giáo”
Đới Khởi đẩy vai anh một cái “Tớ làm sao? Một thanh niên tài tuấn sáng lấp lánh thế này còn gì, năm ngoái tớ còn nhận được ba cái giải thưởng thiết kế lớn trong nước đấy!” Trong giọng nói có vẻ vô cùng tự hào.
Thịnh Mặc bật cười “Được, được, cậu giỏi, cậu lợi hại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-co-mot-mai-nha/587330/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.