Hạ Phương Húc mở cửa lớn kéo Lâm Gia Nhạc đi ăn cơm. Đi hết một con phố Hạ Phương Húc vẫn không dừng lại, đi qua thêm một con phố đầy những quán rượu Hạ Phương Húc vẫn không dừng, xe vẫn tiếp tục tiến về phía trước, Lâm Gia Nhạc càng ngày càng lo, cuối cùng xe lại dừng ở quảng trường trung tâm. Lâm Gia Nhạc nhìn thấy kiến trúc huy hoàng nơi đây liền muốn ngất, trước kia cậu từng tới đây, nhưng là đến để ngắm phong cảnh. Nơi này là chỗ phồn hoa nhất của thành phố D, nghe nói là thiên đường của những kẻ có tiền. Lâm Gia Nhạc theo bản năng sờ lại túi tiền của mình, mấy đồng tiền lẻ này của mình có mua nổi hai cốc nước trắng không?
Hạ Phương Húc dừng xe, tháo dây an toàn nói “Đến rồi, xuống xe đi.”
Lâm Gia Nhạc không động, nhìn Hạ Phương Húc bằng ánh mắt cầu xin “Anh Hạ, hay đổi địa điểm đi, chỗ này tôi sợ không trả nổi.”
Hạ Phương Húc bật cười nhìn qua tấm kính phản quang “Không phải cậu nói để tôi chọn chỗ à? Không sao, ở đây giá tốt, nếu tiền cậu không đủ thì tôi thay, thế là được phải không?”
Lâm Gia Nhạc lắp bắp “Sao thế được, tôi mời cơm sao có thể tiêu tiền của anh?”
Hạ Phương Húc nói “Quyết định vậy đi, tôi khẳng định đủ mà, không sao.” Nói rồi tự xuống xe trước.
Lâm Gia Nhạc lần đầu tiên ngồi chiếc xe xa hoa như vậy, loay hoay nửa ngày vẫn không mở được cửa xe, Hạ Phương Húc ngồi lại vào trong xe hỏi “Sao thế?”
Lâm Gia Nhạc chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-co-mot-mai-nha/587303/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.