Giang Niệm tuy rằng cảm thấy lời hắn nói đúng là sự thật, vẫn cứ đỏ mặt mạnh miệng không thừa nhận. Trái lại hạ thân so với miệng cậu thành thật hơn không ít, lại co rút một trận, phun ra phía ngoài lượng lớn chất dinh dính của tình ái.
Cậu biết bản thân mình cũng không thể lùi bước, thân thể dâm đãng này quả thực quá đáng sợ. Lam Bạch nhìn ra cậu nghĩ một đằng nói một nẻo, anh ôm cậu đến một cây cổ to lớn rậm rạp rồi rút dương vật ra, căn dương vật này dính đầy dâm thủy của Giang Niệm, quy đầu vẫn đang nhỏ giọt chảy nước, côn thịt cực đại cứng rắn phô trương, nhìn qua đặc biệt kinh hãi.
Lam Bạch một chút cũng không nóng nảy, muốn hàng phục bé dâm đãng thì anh không thiếu kiên nhẫn. Bàn tay vuốt ve thân thể mềm mại phấn nộn của thiếu niên, dương vật to lớn cứng rắn thép chen vào kẽ mông thiếu niên, không ngừng nhẹ nhàng cọ xát, động tác đơn giản như vậy nhưng lại kích thích đến nhục huyệt Giang Niệm, khiến nó không ngừng tiết ra dâm thủy.
Giang Niệm bị bàn tay Lam Bạch sờ soạng đến thở cũng không xong, đôi bàn tay giống như có ma pháp, mỗi một chỗ bàn tay đi qua đều sẽ khiến cả người cậu khô khốc nóng bừng, tra tấn người phát cuồng. Cậu không có phát hiện mông của mình không ngừng lắc lư, đuổi theo phương hướng của dương vật.
Lam Bạch xoa nắn mông thịt đầy đặn của cậu, dương vật hướng về phía trước cọ cọ mép lỗ dâm bên cạnh, quy đầu dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-choi-dua-nam-chinh/2759519/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.