Chương trước
Chương sau
"Ưm!" Giang Niệm thoải mái mà rùng mình một cái, hai chân đang kẹp chặt cũng vô thức mà buông ra, mông hướng lên trên giống như mời nam nhân kia tới chơi đùa.

Hoa huyệt chảy ra dâm thủy nhiều vô cùng, chảy nhiều đến mức hai chân đều ướt còn thấm xuống ga trải giường, nam nhân mang theo vẻ mặt thỏa mãn liếm liếm nước dâm không ngừng, đầu lưỡi mỗi khi liếm đến hoa huyệt đều mang đến khoái cảm mãnh liệt khiến cho vật nhỏ ở trên cũng cương cứng lên theo.

Hai cánh hoa mỏng manh được nam nhân kia cuốn vào trong mà mút, hai chân Giang Niệm càng ngày càng mở rộng, hoa môi cũng muốn theo ý của chủ nhân mà mở ra, đón ý nói hùa mà chờ đầu lưỡi to lớn của người kia vào trong chơi đùa. Đầu lưỡi mỗi khi đụ vào trong lỗ dâm, y như rằng chỗ đó liền phun nước ào ào, cửa huyệt mở ra thật lớn, đủ để thấy thịt non bên trong đang mấp máy gấp gáp chờ được bị đụ.

"Ưm...Ưm...Anh cho lưỡi vào đi....Bên trong ngứa quá chồng ơi...Lồn dâm chịu không nổi nữa rồi." Giang Niệm trong mộng phóng túng vô cùng, cũng thành thật mà nói ra suy nghĩ trong lòng của mình, lỗ huyệt của cậu đã chuẩn bị sẵn sàng lúc này chỉ muốn có thứ gì đó tiến vào khuấy động chỗ ngứa.

Giang Niệm thích vô cùng, người trong mộng rất nghe lời, chỉ cần cậu nói gì đều sẽ đáp ứng, cậu biết có thể do cậu đang làm chủ trong mộng của mình nên mọi chuyện mới theo ý cậu, cậu cũng biết rõ Lam Bạch hiện tại cái gì cũng không hiểu, hoàn toàn thuần khiết như "trẻ nhỏ".

Nhưng cứ để cho cậu ở trong mộng này phòng túng một lần đi, dù sao đối với một người mất trí nhớ cậu cũng không thể phát sinh quan hệ với người ta.

Giang Niệm nghĩ vậy liền nâng mông càng ngày càng cao, như muốn dán chặt cái lồn của mình vào mặt nam nhân, miệng nhỏ đưa ra yêu cầu dâm đãng vô cùng: "Chồng ơi, liếm sâu hơn nữa đi."

Bình thường nào có thấy cậu thành thành thật thật mà gọi "chồng yêu", "ông xã ơi" đâu.

Lam Bạch lập tức ngoan ngoãn ôm lấy cái mông trắng như tuyết trước mặt, vùi vào giữa hai chân liếm láp vách thịt ẩm ướt, đầu lưỡi thô to chà xát miệng huyệt, miệng huyệt mềm mại bị đầu lưỡi cưỡng dâm mà đỏ ửng lên trông vô cùng kiều diễm. Anh cũng không quên yêu cầu của chị gái xinh đẹp, vì thế không chút chần chừ mà đưa lưỡi mình vào sâu bên trong cái động đang ướt nhẹp nước dâm, ngay lập tức, thắt lưng của Giang Niệm liền co giật, cảm giác khi đầu lưỡi tiến vào thật sung sướng, khiến cậu lập tức đạt tới cao trào.

Lam Bạch càng liếm thì nước dâm của cậu ra càng nhiều, anh còn chưa kịp nuốt xuống, nước dâm đã từ lỗ nhỏ chảy dài xuống chiếc cằm rắn chắc của anh, dâm thủy quá nhiều khiến đầu lưỡi của anh cũng chẳng thể ngăn lại, cả đầu đều vùi vào giữa hai chân đem lồn dâm đầy nước kia mút không ngừng.

"Ưm~~~ Bên trong vẫn còn muốn...Lưỡi của anh thật lợi hại." Cặc bự cứng đến phát đau, eo của Giang Niệm lại phối hợp mà nâng lên hạ xuống theo từng nhịp ra vào của đầu lưỡi. Lỗ nhỏ co rút dữ dội kẹp chặt lấy lưỡi thịt đang ra ra vào vào của anh, vách thịt rỉ nước, lọt vào đầu lưỡi đang đè ép, có chút chảy ra ngoài, có chút bị đầu lưỡi đẩy vào chỗ sâu hơn.

Lam Bạch - Người vừa mất trí nhớ không hiểu bản thân mình đang làm cái gì, anh chỉ biết là anh cũng rất thích điều này. Ngay từ lần đầu tiên gặp chị gái xinh đẹp, anh đã yêu chị gái xinh đẹp này. Và anh sẽ làm bất cứ điều gì mà chị gái xinh đẹp muốn anh làm, đôi mắt ngây thơ vô (số) tội trộm liếc gương mặt đỏ hồng của Giang Niệm, tim bèn nhảy "bum cha ca la cà".

Cũng may, Giang Niệm cứ tưởng mình vẫn đang ở trong mơ, chưa biết ở hiện thực mình đã vô ý mà dụ dỗ một kẻ mất trí nhớ không biết gì, nếu không cậu sẽ xấu hổ đến chết mất, bởi vì chuyện này có khác gì đang câu dẫn một đứa trẻ đâu. Giang Niệm chắc chắn cậu sẽ không làm vậy với Lam Bạch mặc dù thân thể của anh vẫn là của người trưởng thành, nhưng bác sĩ đã nói rằng Lam Bạch bị thương nặng và trí nhớ của anh chỉ nằm ở độ vài tuổi.

Nhiệm vụ của cậu thì cậu vẫn làm, quyến rũ nam chính thì vẫn phải quyến rũ. Mặc dù đôi khi vì muốn ngủ với nam chính mà không từ thủ đoạn, cũng chẳng biết xấu hổ là gì, nhưng cậu cũng có điểm mấu chốt làm người.



Khoái cảm mãnh liệt phủ lên thân thể của Giang Niệm một tầng hồng nhạt, ở dưới ánh đèn ấm áp lại càng thêm mê người, hai tay cậu nắm chặt lấy ga trải giường, cả người đều có một tầng mồ hôi, bàn tay cậu mò xuống chim nhỏ đang cương cứng của mình mà tuốt, ngửa cần cổ yêu kiều lên rên rỉ.

"A! Thật là thoải mái! Mmmm...Em muốn... Anh tiến vào, em muốn cái gì đó lớn hơn, Em muốn cặc bự của chồng cơ... a."

Giang Niệm vặn vẹo vòng eo, ở cùng Lam Bạch lâu ngày thân thể đã sớm bị khai phá trở thành một kẻ dâm đãng, đầu lưỡi đã không còn đủ thoải mãn nhu cầu của cậu nữa, cậu cố gắng để người đàn ông của mình thỏa mãn mình bằng thứ bên dưới của anh.

Tuy nhiên, người đàn ông luôn nghe lời lúc này lại thay đổi.

Trong mộng, hành động của người đàn ông đột nhiên dừng lại, mà ở hiện thực, Lam Bạch cũng đang nghi hoặc mà nhìn cậu, kiến thức hạn hẹp trong việc này khiến anh đang gặp khó khăn mà yêu cầu của chị gái xinh đẹp khiến anh cũng không biết nên làm theo như thế nào, cứ nghĩ bản thân mình không có cách nào thỏa mãn chị gái xinh đẹp, mắt phượng ủy khuất mà rung rung.

"Ưm...A...Tiến vào đi, đừng dừng lại...." Giang Niệm nâng cao eo của mình lên, hoa huyệt trống rỗng còn dâm dịch thì cứ trào ra, chỉ vừa mới rời đầu lưỡi vài giây cậu đã không chịu nổi, nhất là tiểu huyệt đằng sau, cậu cũng muốn bị dương vật đâm vào, muốn nam nhân kia thô lỗ đem côn thịt to béo kia dùng sức mà đâm lấy, bạo lực ấn vào trong thân thể cậu, giống như một con chó đang ở trong mùa động dục làm cậu đến mức loạn trí mới thôi.

Thân thể Giang Niệm ửng đỏ run rẩy vô cùng, khoé mắt vương lệ bởi vì dục vọng không được thỏa mãn. Cậu chưa từng mãnh liệt khát cầu đến như vậy, chỉ chờ mong nâm nhân ấy có thể cưỡng dâm cậu, ngay cả tiểu huyệt cũng khát vọng có được dương vật đưa vào.

"Chồng ơi....Sao anh không giúp em." Giang Niệm ủy cậu gọi anh vô cùng, ngày thường chỉ cần gọi hai tiếng "chồng ơi" thì cho dù cậu muốn sao trên trời thì nam nhân này cũng nghĩ ra biện pháp mà đem xuống cho cậu, nhưng hôm nay anh lại làm sao vậy?

Tại sao anh còn chưa hành động, khi nãy vẫn còn nghe lời cậu lắm mà.

Giang Niệm lo lắng cọ lung tung trên người nam nhân, cậu thật sự không chịu được sự khô nóng như đốt cháy cơ thể cậu kia, nếu người kia bất động vậy thì cậu sẽ chủ động.

Cậu tức giận thậm chí còn thô lỗ đè anh đặt ở dưới thân mình, Lam Tiểu Bạch ở hiện thực cũng ngốc luôn rồi, "bé" cứ ngơ ra mà nhìn chị gái xinh đẹp trèo lên người mình ngồi, hai người trao đổi vị trí, trở thành "bé" nằm dưới, chị gái xinh đẹp ở bên trên.

"Chị ơi?" Lam Bạch chớp chớp mắt nhìn, tuy rằng chị gái vẫn đang nhắm mắt lại còn hành động kì kì quái quái, nhưng "bé" vẫn luôn thành thật mà không cử động, tùy ý để đối phương muốn làm gì thì làm.

Giang Niệm hai tay cầm lấy côn thịt suy nghĩ hồi lâu, đôi môi hơi mở ra, cậu vươn đầu lưỡi, bắt lấy côn thịt si mê mà phun ra nuốt vào, nước bọt trong miệng cậu vẫn còn vương trên côn thịt, tiếng mút cùng tiếng nước nhớp nháp vang vọng căn phòng, môi Giang Niệm bao trọn bao quy đầu của anh, đầu lưỡi cứ liếm không ngừng khiến cho Lam Bạch như kẻ mất hồn. Lam Bạch ngơ người, chỉ biết ngây ngốc nhìn chị gái xinh đẹp, mày đẹp của hắn khẽ nhíu lại, khuôn mặt ửng hồng vì sung sướng, trong đôi mắt phượng hiện lên hơi nước mông lung. Đây là bộ dáng mà trước khi mất trí nhớ sẽ không bao giờ xuất hiện.

Chiếc lưỡi đỏ tươi liếm láp từng chỗ của côn thịt, từ trên xuống dưới, ngay cả hai túi tinh to bên dưới cũng được chăm chút rất tốt, đầu lưỡi dọc theo từng nếp gấp của túi tinh, cùng với sự kết hợp mút mát từ đôi môi, một luồng tinh dịch bắn ra. Giang Niệm hận không thể hút hết tinh dịch bên trong, mặt chôn dưới háng của nam nhân, hết sức thần phục, mê muội cặc bự tới trình độ này, chỉ sợ nói ra Giang Niệm cũng sẽ không tin.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.