Giang Niệm không biết bọn họ đã làm bao lâu, dù sao tới khi cả hai cùng hết tinh cạn sức* thì trận làm tình này mới kết thúc. Trong mông của cậu cũng bị bắn đầy tinh dịch, bụng thì trướng lên, mà tinh dịch bên trong không có gì ngăn chặn khiến cho nó không ngừng chảy ra ngoài, hai chân, mông và cả phần thân dưới của cậu lúc này đã thấm đẫm hương vị của người đàn ông.
* cre: hết thương cạn nhớ
Mà nhân vật chính gây ra chuyện này lại cứ trưng cái mặt ngây thơ khiến cho cậu muốn tức chết.
Giang Niệm cắn gối quay cuồng, oán niệm nhìn cái tên vô (số) tội kia.
"Về sau không được kêu chị gái nữa, phải kêu là ba ba!" Thừa dịp tên ngố này còn đang ngốc, khi dễ anh một chút, nói vậy Lam Bạch cũng chẳng dám ý kiến gì. Đến lúc có ý kiến thì cũng muộn rồi.
Lam Bạch chỉ là mất trí nhớ chứ không phải trở thành một kẻ ngốc, bĩu môi nói: "Không gọi."
Có đôi khi ông trời không có công bằng, nếu là người bình thường làm ra những vẻ mặt ngu ngốc sẽ trông rất khó coi, nhưng với khuôn mặt của Lam Bạch làm ra vẻ mặt ngu ngốc không hiểu tại sao lại vẫn đẹp.
"Không gọi ông đây sẽ vứt bỏ mi." Giang Niệm đe dọa, hoàn toàn không có cảm giác xấu hổ khi bắt nạt một người mất trí nhớ.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng thôi, dù sao lúc bình thường cậu cũng đâu có cơ hội bắt nạt Lam Bạch, sức mạnh và vũ lực của Lam Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-choi-dua-nam-chinh/2759475/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.