Lục Dao Dao vừa làm xong ca phẩu nguy hiểm khẩn cấp cả người đau nhức ngồi trên sofa. Cô nhắm mắt hơi thở hơi rối loạn,hôm nay thật là một ngày mệt mỏi quá. Vừa nãy khi định sẽ cùng Lăng Niên Hữu đi uống vài ly thì cô nhận được cuộc gọi của trưởng khoa. Là một ca cấp cứu cần phẩu thuật gấp nhưng đang thiếu bác sĩ mổ chính,cô đành hủy hẹn. Nhìn toàn thân Lăng Niên Hữu toàn là máu cô đã đề nghị anh đến phòng nghĩ cô tắm rữa thay đồ. Cô đã tri kỉ mượn một bộ y phục của đồng nghiệp cho anh,dù sao hai người cũng cùng nhau lớn lên. Chút quan tâm cơ bản này cũng rất bình thường,nghĩ đến đây cô không khỏi nhớ đến Tôn Lộc. Hôm đó cô tưởng anh sẽ cầu hôn cô, nhưng ánh mắt ấy chỉ tình cờ liếc đến nơi cô mà thôi. Loại cảm giác hụt hẫng ấy khiến cô cả đời không thể quên được,tim cô có chút thắt lại làm cô cảm thấy khó thở.
Lục Dao Dao tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, đi du học bồi dưỡng tay nghề mới trở về nước làm bác sĩ. Cô rất có thiên phú chỉ vỏn vẹn trong vài năm đã là một trong những bác sĩ mổ chính có triển vọng nhất bệnh viện. Nhan sắc cũng rất xinh đẹp cả gia thế cũng thuộc vào loại rất tốt không có gì để chê cả,nhưng cô có tất cả thì sao chứ. Cô vẫn không thể cùng người cô yêu bên cạnh nhau.
Ở cách đó không xa hai con người trao cho nhau biết bao nồng nhiệt đã chỉnh trang lại quần áo. Bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-chinh-phuc-em/3455662/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.