Trong văn phòng chủ tịch của tập đoàn Tôn Thị, một nữ nhân đầu tóc rủ rợi,quần áo không chỉnh tề nữa nằm nữa ngồi trên sôfa màu đen sang trọng, đeo kính đen to bản che gần hết khuôn mặt.
“Lục Dao Dao” Tôn Lộc hơi nhăn mày gọi,muốn đuổi con người nằm ườn ở đây từ sáng đến chiều kia.
“muốn tôi đá cô ra ngoài sao?” thấy cô không phản ứng anh lần nữa lên tiếng hỏi,giọng nói cũng có chút tức giận.
“hơ…” Lục Dao Dao cuối cùng ngồi dậy vỗ đầu vài cái để tĩnh táo hơn một chút,cô che miệng ngáp mấy cái lại vò đầu tóc rối bù của mình.
“Tôn Lộc chết tiệt…” cô quay đầu hét lớn với anh, cả thân thể nghiêng ngã đi đến nằm trên bàn làm việc của anh. Lục Dao Dao cơ thể rất tốt,lồi lõm đầy đủ hiện tại gần như phơi bày trước mắt Tôn Lộc, nhưng bộ dáng cô hiện tại có chút thê thảm.
“anh nhìn xem,em trai anh hành hạ tôi thế nào?” Cô vừa nói vừa tháo kính đen trên mặt xuống,chỉ nhìn thấy trên khuôn mặt trắng hồng là hai hóc mắt bị thâm đen như gấu trúc. Khí sắc có chút dọa người đôi môi tái nhợt,mắt vì mất ngủ mà có chút lờ đờ nhưng vẫn nhìn ra được nhan sắc của cô rất hoàn hảo. Dáng vẻ này lại tạo nên vẻ đẹp yếu ớt bệnh tật khiến người khác nhìn vào đã thương xót, muốn bảo vệ cô trong lòng.
“Hắn đang bày trò gì vậy chứ? tôi đã tốt nghiệp hơn năm năm rồi,hiện tại bắt tôi viết luận văn… còn phải trong một đêm.” cô chống hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-chinh-phuc-em/3438760/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.