Edit: Jessie
____
Mấy ngày nay tâm trạng tôi rất vui, mỗi ngày đều cùng Lộ Trường Phong nói không hết chuyện, tâm sự cả ngày.
Chúng tôi đã đi chơi, ăn uống khắp nơi ở Kính Ninh, tôi như đang ngâm mình vào mật ngọt, tâm tình mỗi ngày tốt lên không ít.
Gần đây, Bạch Kiều Hòa cũng xin nghỉ việc.
Tôi đã sớm đoán cậu ấy sẽ rời khỏi chỗ này, cậu ấy là người có học vấn khác với đám người như chúng tôi, lẽ ra cậu ấy nên quay về bệnh viện lâu rồi.
Tôi kết thúc công việc mệt mỏi trở về nhà, nhận được một tin nhận.
[Đừng quên đến bệnh viện kiểm tra.]
Đầu óc của tôi tê rần.
Cậu ấy nói là nên đến bệnh viện để kiểm tra vết thương.
Thật không nghĩ tới người này ngày đầu tiên về bệnh viện lại nhớ tới vụ tai nạn của tôi, cậu ấy thật sự là một người bạn rất tốt.
Nhưng tôi thực sự hơi chống đối việc đi bệnh viện, chỉ nhắn cho cậu ấy chữ “Được” thật to.
Giữa trưa tôi đang làm việc ở nhà hàng, vô tình gặp được Lý Sí đã lâu không thấy mặt.
Bởi vì công việc trong nhà làm cho hắn phát điên trở nên an phận không ít, sau khi Vạn Khả chết, hắn càng trầm lặng hơn, rất ít khi xuất hiện ở quán bar, nghe nói hắn không còn ăn chơi nữa.
Hắn chỉ liếc nhẹ tôi một cái, sau đó xoay người rời đi, cái gì cũng chưa nói.
Tôi cũng không để ý tới hắn, tôi vốn không thích hắn nên cũng không cần phải che dấu.
Sau khi bận rộn công việc ở nhà hàng, Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-chet-vao-mua-dong/1075565/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.