Ngửi thấy mùi thanhthanh, nhạt nhạt Triệu Tử Hiển từ từ tỉnh lại.
Cảm giác thật kỳ diệu, thân thể vừa mỏi vừa đau, đầu như từng trận búa bổ nhưngcỗ mùi thơm ngát kia lại như bàn tay nhỏ bé dịu dàng thần kỳ xoa dịu hết khóchịu trong người hắn, đó là mùi đồ ăn đã chín.
Thức ăn?
Thần trí hắn thoáng tỉnh táo lại, khó khăn đứng dậy, phát hiện trên người đãđổi một bộ quần áo ngủ khác, nhất định là lúc ngủ toát mồ hôi nên cô đã thayđổi cho hắn. Hắn nhịn cảm giác đau trong cổ họng tìm theo mùi thơm đi ra khỏiphòng ngủ.
Hắn không bao giờ để thức ăn qua đêm nên hắn biết rõ trong nhà không có đồ ănnấu chín nào, nhưng cái mùi này từ nơi nào bay đến đây?
Mãi cho đến khi hắn xuyên qua phòng khách mới nhìn thấy, phải hình dung cảmgiác như thế nào khi thấy cảnh tượng trước mắt này?
Ngoài cửa sổ vẫn là mưa rơi tí tách, bên trong phòng ấm áp một mảnh.
Dưới ánh đèn màu vàng dịu dàng, một cô gái mặc bộ quần áo ở nhà màu hồng nhạt,mái tóc dài được cặp lên bằng chiếc cặp tóc được đính hạt kim cương có vài sợibuông xuống mặt. Cô đang nghiêm túc nhìn cái nồi trước mặt. Bàn tay xinh đẹpthon dài thường ngày chỉ cầm bút vẽ giờ lại cầm chiếc muôi bằng gỗ tỉ mỉ quấynồi cháo đang sôi ùng ục. Thỉnh thoảng nghiêm túc ngó qua tập giấy trắng cầm ởtay bên kia.
Rất ấm áp, rất gia đình, rất bận rộn, cũng rất luống cuống là hình ảnh của côlàm cho tim của hắn dâng lên một loại tư vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-chang-nam-sung-nay/129171/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.