Thấy Phi Bông im re, Thanh Nhân lạnh lùng chém một nhát dao xuống trước mặt gã. Lưỡi dao chỉ cách không phẩy năm mi li mét thôi là vào đầu gã rồi. Phi Bông trợn to mắt nhìn chằm chằm ánh dao sắc bén đang phản chiếu hình ảnh thảm hại của mình. Nhất thời la lên: "Aaa! Anh Nhân đừng giết em! Em chọn phe anh! Em chọn phe anh mà!".
Trước sự hăm he Phi Bông không cần phải đắn đo nữa liền một mạch thốt ra để bảo vệ cái mạng heo của gã. Mặc kệ sau này phải đối chữ tử với chó điên Du Thành Nghĩa, nhưng hiện tại gã không muốn ngủm ở đây. Chắc phải nghĩ cách chịu bị hành hạ ở đây vài bữa xong, sau khi được thả ra gã quay xe kéo đàn em đến xử đẹp Thanh Nhân.
"Tốt". Thanh Nhân kéo gã ngồi dậy.
Phi Bông thở phào, cứ tưởng đồng ý sẽ xong xuôi mọi chuyện. Chưa kịp hít lấy không khí của sự sống đã bị dao kề cổ từ phía, lại một lần nữa nín thở. Thanh Nhân sau lưng gã, lạnh tanh quan sát đối tượng trước mặt: "Nếu mày có ý định đổi hướng sau khi tao thả mày ra là mày không xong với tao đâu".
Cứ như người đàn ông này đã đọc thấu nội tâm Phi Bông, gã cố nuốt cơn sợ hãi này xuống nhưng không dám nữa rồi. Thanh Nhân đối với gã thật sự là một tử thần quyết định sống chết ra sao. Cái ý định quay xe của gã đã bị đập tan tành, dù gì mọi chuyện cũng do gã tự làm tự chịu. Nếu ban đầu không hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-anh-cuoi/2955291/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.