Bịch Bịch Bịch!
Tiếng bước chân chạy giẫm vũng nước dưới đất, bắn văng khắp nơi. Mưa trút ào ạt đâm vào chiếc áo mưa, thế nhưng đầu và vai vẫn hứng chịu cơn đau rát.
Nơi không người, chiếc nắp cống được mở, đậy lại một cách tỉ mỉ tựa như chưa từng động vào.
Đi nhẹ nhàng nhưng âm thanh dưới hầm cống vang dội vì tính cách người bước rất lạc quan.
Đường cống hiện giờ đã thay đổi không còn xú uế ẩm ướt như những năm trước. Nước cống không bốc mùi hôi thối, ngược lại dưới này như thể là thế giới dưới lòng đất có thể hít thở như trên mặt đất một cách thoải mái. Không ít người vô gia cư chọn nơi này làm nhà sinh sống. Một điều đặc biệt chính là không người bình thường nào muốn xuống đây. Vì hai tháng trở lại đây có tin đồn ở dưới này đã chất đầy xác của đám người ăn mà hóa thành ma quỷ. Kẻ nào dám tự tiện vào đây liền bị chúng xé xác.
Thực hư ra sao vẫn chưa ai xác định, nhưng chắc chắn rằng chẳng một ai dám bước xuống đây kể cả vô gia cư.
Đi qua khúc cua, phía trước có cái thang nhỏ dẫn xuống bên dưới. Trước mặt là vách ngăn dòng nước cống, bên kia có cầu nhỏ bắt ngang. Tiến thêm mấy bước nữa liền thấy một cánh cửa sắt.
Rầm!
"Đội trưởng! Lần này chúng ta sướng rồi nhá!". Một thanh niên xông cửa đi vào, cởi áo mưa treo lên xào.
Anh ta hào hứng nói: "Ngày mai chúng ta có thể kiếm được việc làm! Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-anh-cuoi/2949134/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.