Quán trà Đông Khang theo phong cách hoa cổ nằm giữa con phố ẩm thực của thành phố Vĩnh Thành. Những người cao tuổi, trung niên thường lui đến. Hiếm khi người trẻ thưởng trà.
Khuôn viên rộng lớn với nhiều hoa cảnh hữu tình tựa như xuyên không về quá khứ. Hồ cá koi cá lọi êm đềm khiến mặt hồ tĩnh lặng khó động thành những vòng tròn nước.
Bên trong chìm vào tiếng nhạc thiền, mấy cụ già uống trà cùng nhau lắng nghe âm thanh cuộc sống của những năm tháng cuối đời. Mái tóc bạc trắng trên đầu càng chứng tỏ rằng không lâu đời người đã trải bao sinh lão bệnh tử cũng phải nằm xuống tấc đất sâu. Trở về cùng cát bụi, đoàn tụ cùng những người đi trước. Cùng an phương hưởng lạc.
Lá phong chạm nhẹ hồ nước, tạo ra vòng tròn chuyển động. Mùa thu mát mẻ, gió lạnh mơ hồ của đông lén lút gió thu mà lùa đến. Bước chân Thanh Nhân trên cầu nhỏ bắt qua hàng lang bên kia. Nơi này là điểm họp của Lê Hòa Lỗ. Một nơi thanh tịnh đầy người già lương thiện hiền lành, dù có vi phạm pháp luật cũng chẳng ai hay biết.
Trước phòng có hai vệ sĩ vest đen đeo kính răm, vừa thấy anh liền cúi đầu cung kính như thể anh là một trong những vị lãnh đạo của họ. Kéo cửa bước vào, một làn khói mờ ảo vờn quanh. Làn khỏi tản đi lập tức, liền thấy có bốn người trong phòng.
Người ngồi đầu bàn, một vị trí nói lên người ấy là thủ lĩnh. Không ai khác chính là Lê Hòa Lỗ. Ngồi bên trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-anh-cuoi/2949128/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.