Trên bàn làm việc là những tấm hình kỷ niệm của đôi tình nhân Phong Tình và Thanh Nhân được sắp xếp ngay ngắn theo hàng. Ánh đèn bàn hất lên gương mặt đang ngủ gục của Thanh Nhân. Anh chống cằm gật gù, đôi mắt có chút quầng thâm của mệt mỏi.
Ánh trăng treo cao, Thanh Nhân bỗng nhớ đến Phong Tình xuyến xao không ngủ được. Cả đêm anh lục lại cuốn album xem lại hồi ức đẹp đẽ của anh và Phong Tình. Ánh mắt đã mất đi chấm sáng chìm trong nỗi buồn bỗng long lanh tia quang hạnh phúc. Từng tấm ảnh anh chạm vào mơ hồ đưa anh trở về quá khứ. Liền mơ màng thiếp đi trong ảo mộng lúc nào không hay.
Dung mạo khi xưa hay mỉm cười với anh bỗng bị chiếc mặt nạ bạc che giấu, trong mơ anh thấy mình đã tháo chiếc mặt nạ ấy. Mặt nạ bỗng rơi, bắt chợt trái tim anh nhói lên. Phong Tình đang đau khổ nhìn anh, không nói gì hắn quay gót bỏ đi. Anh không thể đuổi theo bởi bị một ai đó ôm chặt.
"Thanh Nhân à, anh định đi theo hắn sao? Từ bỏ đi hắn chết rồi".
Giật thót mình, anh đanh mặt quay lại tát người nọ thật mạnh.
"Du tổng! Cậu mới là đứa phải chết đấy!".
"Này...".
Thanh Nhân lập tức mở mắt thoát khỏi giấc mơ vừa buồn vừa tức bởi có người giơ ngón tay chạm vào mặt anh.
Anh tỉnh táo rất nhanh, ngẩng đầu lườm Phong Tình. Chợt nhớ đến mấy tấm mình bày ra liền nhanh chống gom lại cất vào trong chiếc hộp màu đỏ đô để khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-anh-cuoi/2949111/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.