Editor: CO6TINY
Người đàn ông không nghĩ rằng có gì sai trái, ông ta biểu hiện như vẻ đương nhiên, "Dù sao chi phí đi học lẫn chi phí thuốc men, con trai tôi đều gánh một phần đúng chứ, tốt xấu gì cũng bị đánh rồi, cũng không thể để bị đánh vô ích thế được."
Lần đầu tiên chủ nhiệm giáo dục gặp phải loại phụ huynh như ông ta, suýt chút nữa không giữ được hình ảnh giáo viên mẫu mực buông lời chửi thề rồi.
Hoắc An ngược lại vô cùng bình tĩnh, bà lặn lộn chịu qua biết bao nhiêu khổ cực mới được như ngày hôm nay, côn đồ nào chưa từ thấy qua chứ, loại người này cũng không tính là gì.
Hoắc An đi thẳng vào chủ đề, "Anh muốn bao nhiêu?"
Người đàn ông dừng một chút, nhìn cách ăn mặc của Hoắc An, trợn tròn mắt, "Con trai tôi bị đánh cho gãy mũi, nói thế nào mặt nó cũng bị hủy rồi, chưa biết chừng về sau bàn chuyện cưới vợ còn khó ấy chứ, tôi cũng chẳng cần bao nhiêu đâu, cùng lắm là ba vạn tệ thôi."
"Ba vạn?" Hoắc An bật cười, "Anh chắc chứ?"
Người đàn ông cho là Hoắc An chê quá nhiều, mày cau lại, lộ ra vẻ dữ tợn, "Nửa đời sau của con trai tôi đều bị mấy người hủy hoại, chừng này có tính là bao!"
Mấy nữ sinh bên cạnh nghe thấy đều biến sắc.
Phương Nhu đi lên phía trước, trừng mắt nhìn người đàn ông, "Vậy con gái bọn con bị Tiền Tử Cao quấy rối, cũng có thể báo cáo anh ta, trình đơn đòi bồi thường! Đến lúc đó nhất định không chỉ là ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mu-mat-nhung-toi-nhan-khong/310307/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.