Điện thoại đầu này Lê Dữ nhìn không thấy biểu tình của Thư Trừng, hơn nữa Thư Trừng cố ý dùng lời lẽ nghiêm túc nói chuyện, anh nghe xong liền cảm thấy ra chuyện gì đó.
“Xảy ra chuyện gì? Có chuyện gì sao?” Lê Dữ hoảng loạn hỏi.
Thư Trừng thở dài, “Bố em biết anh và em ngủ cùng một giường, bây giờ vô cùng tức giận.”
Lê Dữ trong lòng thình thịch nhảy dựng, vốn dĩ Thư Hàng liền có chút không hài lòng với anh, lúc này lại bởi vì chuyện này chán ghét anh, vậy anh thật muốn xong con bê.
“Chuyện này anh có thể giải thích với chú.” Lê Dữ buồn bực mà nói, “Thư Trừng, nếu không em cho anh số điện thoại của chú, anh tự mình giải thích một lần với chú ấy.”
Thư Trừng phụt một tiếng nở nụ cười, “Lê Dữ, anh rất lo lắng sao?”
“Anh sợ lần sau anh liền không gặp được em.” Lê Dữ đúng sự thật trả lời.
“Em đã giải thích qua với bố em rồi, ông ấy vốn dĩ chính là người rất truyền thống, nhất thời không tiếp thu được cũng là bình thường, cho nên cho ông ấy một chút thời gian đi.” Thư Trừng nói, “Ai bảo anh lúc trước không sang phòng khác mà ngủ.”
Lê Dữ gãi gãi đầu, vì ánh mắt thiển cận của mình mà hối hận.
“Anh cũng không nghĩ tới chú sẽ xem gameshow này.” Lê Dữ thở dài.
Thư Trừng cười cười, thay đổi đề tài, “Anh ở bên kia đóng phim như thế nào?”
“Vẫn ổn, nhưng mà mấy tháng nữa tụi mình không thể gặp nhau rồi.” Vừa nhớ tới chuyện này, Lê Dữ liền khổ sở.
Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mot-chut-cung-khong-dang-yeu/1710552/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.