Sau khi Lê Dữ trở về, liền nói với anh Tần suy tính của hai người. 
Anh Tần suy nghĩ một chút, “Vẫn là trước hoãn một đoạn thời gian, em mới vừa tuôn ra tai tiếng, nếu bây giờ lập tức tuôn ra yêu đương, tệ lớn hơn lợi.” 
“Vì sao?” Lê Dữ có chút khó hiểu. 
“Nếu chuyện cách mấy ngày liền tuôn ra yêu đương, người bình thường đều không thể tiếp thu, chờ sau khi đoạn phong ba này qua đi là vừa lúc.” Anh Tần nói, “Đến lúc đó không phải em vào tổ rồi sao? Khi đó không còn gì tốt hơn.” 
Lê Dữ suy tư một lúc, gật gật đầu, “Được, vậy em nói với Thư Trừng một tiếng.” 
Sau khi Thư Trừng biết, cũng không có phản đối, chỉ là nói: “Đến lúc đó lựa chọn cuối tuần đi, chờ tin tức thứ hai nguội rồi, em đến trường học hẳn là sẽ tốt hơn một chút.” 
“Ừm, đến lúc đó sẽ thông báo cho em trước tiên.” 
Sau khi cúp máy với Lê Dữ, Thư Trừng nghĩ yêu đương cũng là một chuyện lớn, cô ít nhất phải thông báo cho bố mẹ. 
“Mẹ, bây giờ mẹ đang làm gì?” Thư Trừng đầu tiên gọi điện thoại cho Phùng Lan Anh. 
Cô nghĩ Phùng Lan Anh làm fans của Lê Dữ, đối với chuyện này, cái nhìn của Phùng Lan Anh rất quan trọng. 
“Vừa mới ăn cơm xong, đang nghỉ ngơi nè, xảy ra chuyện gì?” Giọng điệu của Phùng Lan Anh có chút nhẹ nhàng. 
“Mấy ngày trước Lê Dữ không phải tuôn ra tai tiếng sao? Muốn hỏi một chút bây giờ mẹ như thế nào?” Thư Trừng cười tủm tỉm mà nói. 
Phùng Lan Anh hừ một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mot-chut-cung-khong-dang-yeu/1710535/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.