Trên máy bay đi Tân Thành, Lê Dữ nhắm mắt, không nói một lời.
Nhưng anh Tần lại ngồi ở bên cạnh có thể cảm giác được áp suất thấp quanh người anh, ẩn chứa áp lực, giống như tùy thời sẽ bùng nổ vậy.
Anh ta biết từ ngày hôm qua đóng phim trở về, Lê Dữ liền vẫn luôn là cái dạng này.
Hỏi anh anh nói không có việc gì, cho nên cũng không hỏi ra cái lý do gì.
“Một lúc nữa liền đã đến Tân Thành, em phải quản lý tốt biểu tình đó.” Anh Tần ở một bên nhỏ giọng dặn dò.
Lê Dữ khẽ giật lông mi, sau đó liền khẽ ừ một tiếng.
Rất nhanh máy bay hạ cánh, hành khách lục tục đi ra cửa.
Lê Dữ đội mũ lưỡi trai, khẩu trang cũng một lần nữa đeo xong, trong nháy mắt chỉ lộ một đôi mắt ra bên ngoài.
Không ít fans đã ở bên ngoài chờ, trong nháy mắt Lê Dữ nở nụ cười, vẫy vẫy tay với các cô ấy.
Các fans lập tức theo lại đây, di động camera chụp không ngừng, khi thì đưa thư khi thì tặng quà.
Không thu quà tặng, nhưng lá thư Lê Dữ vẫn là nhận lấy.
Mỗi lần xuống máy bay trong các fans không thiếu người mới tới, tuy rằng nhìn không thấy mặt của Lê Dữ, nhưng chỉ là nhìn thấy một đôi mắt lộ ra bên ngoài cũng đủ rồi.
“Phao Phao, anh thật đáng yêu mà.” Trong các fans có người nhịn không được kinh hô ra tiếng.
“Tôi một chút cũng không đáng yêu.” Lê Dữ buồn bực mà trả lời.
Anh có lẽ chính là ăn đáng yêu đến mệt……
“Woa ——”
Fans cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mot-chut-cung-khong-dang-yeu/1710511/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.