Nếu như đặt vào thời điểm một năm rưỡi trước đây, Lâm Ngữ Kinh khi ấy tuyệt đối không thể nói được những lời như vậy.
Lúc cô nói xong lời này, cũng tự cảm thấy hơi sửng sốt. Phảng phất như trông thấy được một bản thân từ ngồi xổm trên mặt đất giờ đang chậm rãi đứng dậy, nói ra những lời mà cô cứ tưởng sẽ mãi mãi chẳng thể nói ra, hôn lên môi bạn trai của cô.
Hai người đứng ngay trước cửa KTX nữ, dưới ánh đèn đường, hơn nữa dáng vẻ cũng chẳng mờ nhạt xíu nào, mà còn thực sự rất thu hút.
Lâm Ngữ Kinh dưới cái nhìn chằm chằm của một đám con gái, hậu tri hậu giác mà cảm thấy hơi xấu hổ. Thế nhưng thốt ra được lời thoại ngầu như thế, có khi cả đời cũng chỉ có một lần này thôi, chả nhẽ cuối cùng lại chùn bước, phải đệm thêm một động tác đặc biệt cool ngầu mới xuống sân khấu được.
Cô buông Thẩm Quyện ra, lùi về sau một bước, bình tĩnh mà thờ ơ vẫy vẫy tay với cậu: "Vậy nhé bạn học Thẩm, chúc cậu khai giảng vui vẻ."
Thẩm Quyện bị câu "Chúc cậu khai giảng vui vẻ" vừa gượng gạo vừa cứng ngắc này chọc cho trực tiếp bật cười.
Mắt thấy cô gái nhỏ này híp mắt lại, dường như lại muốn xù lông, cậu nhanh nhạy thắng lại, hắng giọng một cái, giơ tay xoa xoa đầu cô: "Đi đây, ngủ sớm một chút."
Lâm Ngữ Kinh kéo tay cậu xuống, nhéo nhéo hai lần, mới thả ra.
Thẩm Quyện thu tay lại, thọt vào túi áo: "Ngày mai có dự định gì không?"
"Không định làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mong-giua-ban-ngay/471753/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.