*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cao trung trước kia của Lâm Ngữ Kinh không có học bổng. Có lẽ bởi vì Bát Trung giàu đến nứt đố đổ vách, dù sao cũng là tuyển thủ* bên trong chiếm phần lớn đất đai đắt đỏ.
So với những cao trung trọng điểm khác mà nói, tỉ lệ học lên có hơi thấp rồi. Chính vì như vậy, mới càng muốn nghĩ thêm vài biện pháp để khích lệ mọi người học tập.
Thời gian tự học sớm có hạn. Lưu Phúc Giang chỉ nói đơn giản mấy chuyện liên quan với học bổng một lát. Chiếu theo bình thường thì toàn là sau hai kì thi tháng thứ nhất thứ hai sau khai giảng, phân ra ba cấp bậc. Mỗi khối có hai phần thưởng hạng nhất, năm phần thưởng hạng hai, mười hai phần thưởng hạng ba, đối lập tương đối nhiều.
Hơn nữa cũng không hoàn toàn là chỉ xem thành tích mà lựa chọn. Ví dụ như chủ tịch hội học sinh —— tạo ra cống hiến to lớn cho trường học, lao tâm lao gan lao phổi tham gia tổ chức các loại hoạt động, liền ngầm thừa nhận là được chiếm một suất phần thưởng hạng nhất.
Vì vậy phần thưởng hạng nhất của khối 11 chỉ còn mỗi một suất.
Lâm Ngữ Kinh vốn cứ tưởng, cái này nhất định thuộc về hạng nhất khối ở kì thi lần trước.
Kết quả Lưu Phúc Giang cũng kêu cô đến, như vậy chẳng phải là nói rõ.
Cô cũng có thể cạnh tranh đấy!!
Nghe thấy chứ Thẩm Quyện! Phần thưởng hạng nhất hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mong-giua-ban-ngay/471721/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.