Bạc Nguyên Triệt không nghĩ đến cô có một thân thế như vậy.
Còn cho rằng, một cô gái lộng lẫy xa hoa từ đầu đến chân như cô, hẳn là một cô gái được nuông chiều trong một gia đình giàu có.
Anh quả đoán không saiChủ nhân ban đầu của thân xác này quả thực là một cô con gái nhà giàu.
Nhưng Thu Thanh Duy không phải.
Cô từ nhỏ đã lớn lên với ông già trong gara, so với bọn con trai cùng tuổi thì bướng bỉnh, nghịch ngợm hơn, làm gì có nữa điểm quan hệ với từ tiểu thư?Hai người còn muốn nói chuyện, tên đàn ông phô trương đã đợi không được nữa, từ trong phòng ngoái đầu ra, lo lắng lại thận trọng hỏi nhỏ: “Cái đó … tổ tông à, chúng ta có thể nói chuyện được không?’’Bạc Nguyên Triệt đứng thẳng người: “Xin lỗi, đã làm phiền đến cô rồi.
’’“Không sao, không có việc gì lớn.
” Thu Thanh Duy nói: “Chỉ là tìm chút niềm vui cho bản thân thôi.
’’Bạc Nguyên Triệt chỉ xem như cô đang khách sáo, vậy nên anh liền đi trước.
“Nếu cô muốn đi ăn.
.
” Trước khi đi, anh không thể không nói gì đó.
“Bất cứ lúc nào cũng đều có thể’’ Thu Thanh Duy mỉm cười: “Dù sao thì tôi cũng rất rảnh.
’’Cánh cửa đóng lại trước mắt.
Bạc Nguyên Triệt đứng lại một lúc, mới lần nữa đeo kính râm và khẩu trang, chầm chậm đi thang máy xuống dưới tầng.
Thang máy xuống đến tầng 1, ngay khi cánh cửa mở ra, anh đã bị một người kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2897040/chuong-31.html