Tô Ngạn: “...”
Bị Bạc Nguyên Triệt gọi làm vệ sĩ miễn phí còn bị chế giễu, cậu ấy có dễ dãi quá không?
Cậu ấy mở cửa xe với vẻ mặt ủ rũ, ngồi vào xe với chiếc gậy bóng chày chắc
chắn trên tay và giải thích trước ánh mắt khó hiểu của Thu Thanh Duy: "Bạc Nguyên Triệt không thể đi, tôi sẽ đi cùng cô. "
Nghĩ đến gần đây chàng trai đó gọi không nghe nhắn tin không trả lời, Thu Thanh Duy liền hỏi: “Anh ấy làm sao vậy?”
Tô Ngạn không khách khí nói: “Bà dì đến, tính tình kỳ quặc, tinh thần không ổn, lỡ cho đi ra ngoài thì lại làm lũ trẻ hoảng sợ.”
Nhào vô đi! Đánh nhau thôi mà! Ai mà không biết đang cấu kết với đồng đội chứ?
Nghe đến đây, hai người trẻ trâu này vẫn còn đang làm mình làm mẫy sao? Thu Thanh Duy không thể nhịn được cười, thấy trời đã muộn, cũng không hỏi thêm câu nào nữa, lái xe đến địa điểm thi đấu.
Phòng trưng bày Bắn súng Quốc tế thành phố Lạc.
Những người đội Minh Toa Toa đã đến nơi, háo hức chờ đợi chú cừu nhỏ đến và bị tra tấn. Không phải là nói rượu không đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ sao? Bắn súng có đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ không? Chỉ là không biết liệu con cừu nhỏ có thể chịu đựng được không.
Đồng đội cô ta nóng lòng muốn xem trò hay, tâng bốc nói: "Toa Toa, cậu giỏi thật đấy! Hai con gà yếu ớt đó thậm chí còn không thể uống qua chúng ta, càng đừng nói đến có thể bắn qua cao thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2896977/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.