Chương trước
Chương sau
"Lần này là đua xe, không đơn giản như uống rượu và bắn súng đâu, lại còn chọn con đường núi nguy hiểm như thế, chẳng may chị Duy không cẩn thận gặp nguy hiểm thì phải làm sao bây giờ?”

Có người nói như thế, sự lo lắng của mọi người lập tức tăng lên một mức độ mới.

Quý Ninh nhìn vào đường đua trước mặt bị bóng đêm bao phủ, chỉ cảm thấy âm u lạnh lẽo. Nghĩ đến chị Duy vì tên đầu đất Nguyên Triệt kia mà phải gặp nguy hiểm như thế, tức giận đến cực điểm. Cậu lấy điện thoại di động của mình ra và gửi một loạt các tin nhắn.

“Trận cược hôm nay là đua xe, không phải một trò chơi bình thường! Đây là đua xe địa hình! Em cảm thấy chị Duy làm hết thảy vì anh, còn anh làm rùa đen trốn trong nhà, cái gì cũng không nói, gọi cũng không thưa, anh Nguyên Triệt, em thật sự coi thường anh! Ghê quá!”

Cậu thở phì phì gửi tin nhắn đi, giây tiếp theo, cậu nghe được từ bụi cỏ đen sì gần đó truyền ra tiếng Wechat nhắc nhở có tin nhắn.

Hóa ra Thu Thanh Duy thắng rồi…?!

Đây là kết quả mà Minh Toa Toa không ngờ tới, và Hạ Minh người chỉ kém Thu Thanh Duy năm phút mới qua vạch đích cũng chưa bao giờ nghĩ đến.

Sự sững sờ của băng nhóm Minh Toa Toa khiến phe của Thu Thanh Duy sôi động lạ thường, Tô Ngạn dẫn đầu, lần lượt là những lời tung hô khen ngợi hết mức:

“Chị Duy, chị thật tuyệt vời! “

Chị xứng đáng là thần xe Thu Thanh Sơn, ờm … mặc dù đây không phải là Thu Thanh Sơn …”

“Có những người nhiều lời như vậy, chẳng phải là tự vả vào mặt mình hay sao? ”

Thu Thanh Duy vừa nghe vừa nở một nụ cười, độ cong của nụ cười trên môi cô bất giác sâu hơn sau khi nhìn thấy Bạc Nguyên Triệt đang nấp sau họ và cố giấu mình đi.

Điện thoại không nghe, tin nhắn thì không trả lời, cuộc thi thì cũng kêu Tô Ngạn đi cùng, hôm nay đến đây không nói một lời, rốt cuộc đang làm cái trò gì vậy?

Cô đang muốn hỏi anh, lúc này, sau lưng nghe thấy câu hỏi chói tai của Minh Toa Toa: “Hạ Minh! Anh cố ý nhường cô ta sao? “

Thu Thanh Duy quay đầu lại.

Thấy Hạ Minh cởi mũ bảo hiểm ngồi trên xe máy một mình, gương mặt lấm tấm mồ hôi và có chút ngượng ngùng, sau khi để ý đến ánh mắt của cô, cậu ta ngẩng đầu lên nhìn cô một cái rồi xuống xe không nói một câu.

Thấy vậy, Minh toa Toa tưởng cậu ta đã thừa nhận, đột nhiên cô ta không kìm được xúc động, bước tới túm lấy cậu ta và hét lên: "Hạ Minh, anh điên à?! Tại sao anh lại nhường cô ta? Anh định để tôi dấu mặt vào đâu? "

Hạ Minh không nói gì, sắc mặt có chút tối sầm lại.

Sẽ thật tốt nếu cậu ta thực sự cố ý để Thu Thanh Duy thắng nhưng vấn đề là, tối nay cậu ta đã cố gắng hết sức mà vẫn không thể bắt kịp tốc độ của cô, thậm chí còn bị cô bỏ lại phía sau.

Đây là lần đầu tiên trong đời cậu ta bị một người phụ nữ vả mặt, có thể tưởng tượng ra được tâm trạng của cậu ta.

Rõ ràng là Minh Toa Toa không biết chú ý lời nói và thái độ, nên cô ta liên tục kiếm cách gây sự chú ý, yêu cầu cậu ta giải thích: "Anh cũng bị mê muội trước bộ mặt giả tạo của cô ta sao? Anh bảo vệ cô ta và để cô ta thắng trong ván đấu cuối cùng. Tại sao trận đấu lại như thế này? Anh rốt cuộc có đứng về phía tôi không vậy?"

Hạ Minh đau đầu vì cô ta, cậu ta xua tay muốn đẩy người cô ta ra, nghiêm giọng mắng: "Câm miệng! Minh Toa Toa, đã đủ rồi!"

Tất cả những người có mặt hôm nay đều là thế hệ ăn chơi phú nhị đại của thành phố Lạc, là những kẻ xu nịnh Minh Toa Toa, Minh Toa Toa luôn người coi thường người khác, lúc này không chỉ thua cuộc mà còn bị Hạ Minh trách mắng, điều đó vô cùng mất mặt.

Cô ta không có cách nào trút giận, chỉ có thể tìm đến hung thủ đã hại mình.

“Thu Thanh Duy! Một trận gian lận, một trận cố tình thua, vì vậy cô hãy đợi tôi xử lý cô đi!

Bạc Nguyên Triệt, người đang đứng trong bóng tối, thể hiện biểu cảm "tôi biết ngay mà" trên khuôn mặt ẩn dưới lớp mặt nạ.

Ban đầu lúc Thu Thanh Duy tham gia cuộc thi anh đã không đồng ý, Minh Toa Toa là ai? Cô ta khét tiếng là kiêu ngạo ở thành phố Lạc, giảng đạo lý với cô ta là không thể, cho dù trò chơi thứ ba có thắng, đến cuối cùng cô ta sẽ nghĩ cách chơi xấu.

Chỉ là không biết tại sao, tư thế chiến thắng của Thu Thanh Duy dường như là không sợ Minh Toa Toa gian lận chút nào. Nhưng nếu Minh Toa Toa thực sự muốn làm gì đó với cô, anh sẽ không bao giờ đồng ý.

Chơi xấu ai mà không biết chứ?

Nếu thật sự ép người quá đáng, anh cũng sẽ không đứng im khoanh tay nhìn!

Anh gạt đám đông sang một bên và đứng dưới ánh đèn, đôi đồng tử ánh lên những tia sáng vàng, khi anh cởi bỏ mũ lưỡi trai và khẩu trang, khuôn mặt lộ ra khiến hàng vạn cô gái phát cuồng.

Không hổ danh là người đứng đầu của làng giải trí, ngoại hình cũng thực sự mê người. Chỉ cần đứng một mình ở đó, cũng sẽ có hiệu ứng đèn sân khấu.

Không phải vô cớ mà Minh Toa Toa tìm đủ mọi cách để được ngủ với anh và công khai gây chiến với tình địch.

Thật đáng tiếc khi người ta không quan tâm  đến điều đó, nhìn thẳng vào cô ta với ánh mắt ghê tởm và xẹt qua cô ta: "Minh Toa Toa, cô thật là nhàm chán. Những bức ảnh bí mật đó nếu cô thích thì cứ đăng, nhưng tiểu Duy... "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.