Trác Tuyết kinh ngạc mà mở miệng, sửng sốt vài giây mới bắt đầu lên tiếng, hoang mang mà đem ra con át chủ bài, sợ bản thân bị coi thường nói: “Do chính trưởng bối nhà trai ban hôn! Vị hôn phu của tôi đã thực hiện một chuyến đi đặc biệt để nói về nó, dự định sẽ chốt ngày cưới trong tháng này, thái độ rất nghiêm túc, một chút cũng không xem nhẹ.”
“Trưởng bối tự mình ban hôn?” Thu Thanh Duy bật cười: “Lời này nói ra sao lại nghe giống như đang chọn hàng hoá?”
Trác Tuyết tức giận đến nghẹn: “Cái gì chọn lựa hàng hoá? Đây là nghiêm túc bàn chuyện hôn nhân!”
“Không phải là vẫn đặt điều kiện lên đầu để thảo luận à? Nhà trai đúng ý cô, hai nhà thương lượng điều kiện rõ ràng, hôn nhân này liền thành, khác gì bàn chuyện làm ăn?”
Thu Thanh Duy dùng lời thật lòng mà nói, nhưng tới tai Trác Tuyết lại trở thành ghen ghét đố kị, cô ta không phục nói: “Niệm Niệm tôi biết cô từng trải qua hôn nhân thất bại, nhưng đừng nhìn những cuộc hôn nhân nào cũng đều bi quan như vậy.”
“Vậy cô cũng đừng cho rằng những người phụ nữ khác đều giống cô, dựa vào hôn nhân và người chồng để đánh giá một người.” Thu Thanh Duy thản nhiên lắc chìa khóa xe bằng đầu ngón tay: “ Chỗ dựa của tôi không phải là đàn ông mà là chính bản thân tôi.”
Lời này làm Trác Tuyết xấu hổ.
Mẹ cô ta đã dạy cô ta cách trở thành một người phụ nữ duyên dáng và đoan trang từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2896773/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.