Cố Trì lắng nghe một lúc, cuối cùng cũng hiểu được ý đồ của Hạ Minh, thấy Thu Thanh Duy đối với cậu ta không chút hứng thú, liền ra mặt giúp đỡ: “Cậu Hạ, cậu không nghe thấy cô ấy đang cự tuyệt anh sao? Tiếp tục dây dưa thật là mất phong độ.”
Hạ Minh cười nhạo một tiếng: “Tôi cũng không giống anh, vì phong độ mà đem người phụ nữ của mình đem nhường người khác, người mà Hạ Minh tôi nhìn trúng, ai cũng không nhường.”
Câu nói này chọc đúng nỗi đau của Cố Trì.
Cánh tay đang buông thõng bên người liền siết chặt.
Trong hơn một năm nay anh ấy cũng rất hối hận, nếu như ban đầu có thể đủ ích kỷ một chút không đồng ý việc hủy bỏ hôn ước, hoặc có thể hèn hạ một chút viện ra cái cớ không để hủy hôn, dựa vào tính tình lương thiện của Niệm Niệm, cô nhất định sẽ hủy bỏ việc kết hôn với Lục Cảnh Thâm.
Nhưng yêu cầu của cô ấy, trước nay anh ấy đều không từ chối được …
Cho dù, là một yêu cầu khiến anh ấy đau khổ dày vò.
Chuyện nói đổi thân thế, Thu Thanh Duy chỉ nói với Cố Trì, đối với cô mà nói, người này là người của mình, thấy anh ấy bị bắt nạt, đương nhiên cô sẽ đứng ra bảo vệ. Thế là cô kéo tay Cố Trì lại, cố ý làm động tác thân mật nói: “Đã trải qua cuộc hôn nhân với tên chồng cặn bã cũ Lục Cảnh Thâm, anh nghĩ tôi lại có thể tìm một người đàn ông nửa cân tám lạng giống anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2896768/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.