“Dù sao cũng sẽ không phải là anh.” Thu Thanh Duy nói xong liền lắc đầu rời đi, không muốn cùng hắn nói mấy lời vô nghĩa nữa.
Hạ Minh muốn đuổi theo, lại bị Cố Trì ngăn lại, kèm theo lời cảnh cáo lạnh lùng: “Đừng có quấn lấy em ấy nữa.”
Hạ Minh nhìn anh ấy, đưa ra chiến thư: “Đây gọi là cạnh tranh công bằng, Cố Trì, anh không thể không tiếp nhận được, chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.”
Bên này, Hạ Minh đã sẵn sàng mở ra một trận đấu quyết liệt.
Bên này, vị hôn thê của cậu ta đang khóc đến kinh thiên động địa.
“Là Thu Niệm … Thu Niệm câu dẫn anh ấy! Hạ Minh mới có thể nói sẽ không thực hiện hôn ước.” Trác Tuyết vừa khóc vừa nói.
Nhìn thấy sắp được đặt chân đến nhà họ Hạ, mấy ngày nay bà Trác luôn cảm thấy bản thân tài trí hơn người ở chỗ mấy phu nhân quyền quý, không nghĩ tới chuyện này lại làm đảo lộn!
Nghe thấy tiếng khóc của con gái, bà ta cảm thấy vô cùng phiền phức, không nhịn được quát lớn: “Được rồi! Nhìn bộ dáng khóc sướt mướt này của con đi? Vậy mà lại đi so với một người phụ nữ đã ly hôn một lần, con nhìn đi, có nhiều khả năng thành công sao?”
Đúng vậy, Thu Niệm đã ly hôn một lần, Hạ Minh rốt cuộc là coi trọng cô ta ở chỗ nào? Trác Tuyết nghĩ không ra, cưới một người trong sạch như cô ta làm vợ có gì không tốt sao?
Nghĩ đến hôm nay bị mất mặt lớn như vậy trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2896762/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.