Thu Niệm không biết xấu hổ, có thể không màng rụt rè theo đuổi đàn ông, nhưng nhà họ Cố bọn họ còn muốn mặt mũi! Con trai bà còn phải có mặt mũi! Nếu lúc trước là Thu Niệm chủ động hủy bỏ hôn ước, không thể có chuyện trải qua một lần hôn nhân thất bại sau lại quay đầu lại tìm con trai bà!
Lại đợi một hồi lâu, thấy Cố Trì còn chưa có ý định lại đây, khuôn mặt bà Cố trầm xuống hướng khách mời nói tiếng “Xin lỗi không tiếp chuyện mọi người được”, hùng hổ hướng bên kia đi tới.
Đi được nửa đường, Lâm Mộ Vũ gọi bà lại: “Bác gái.”
Bước chân bà Cố dừng lại: “Là Mộ Vũ sao.”
“Bác gái, bác làm sao vậy?” Lâm Mộ Vũ đến gần bà: “Có phải thân thể không thoải mái hay không? Nếu không thì cháu đỡ bác lên lầu nghỉ ngơi một lát?”
“Con có lòng rồi.” Bà Cố vỗ vỗ tay cô: “Bác gái không có việc gì.”
Lâm Mộ Vũ: “Nhưng mà sắc mặt bác nhìn qua không tốt lắm.”
Bà Cố thở dài, tầm mắt dừng ở bóng dáng con trai cách đó, đáp án không nói ra cũng có thể hiểu được.
Lâm Mộ Vũ từ rất sớm đã tới, giúp đỡ bận trước bận sau chỉ vì muốn cùng Cố Trì tiếp xúc nhiều một chút, không nghĩ tới cô làm nhiều chuyện như vậy lại chỉ đổi lại được sự khách sáo xa cách của Cố Trì, Thu Niệm cái gì cũng chưa làm, lại có thể được anh thiết đãi.
Thật không công bằng …
Nhìn đầu bên kia, sắc mặt Lâm Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2896756/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.