Lần này, tuyên chiến đến cùng.
Bạc Nguyên Triệt sớm đã nhìn cậu ta không vừa mắt, lần này không kìm nén được bình tĩnh, trực tiếp túm cổ áo cậu ta thẳng tay một quyền đánh tới...
Hai người khí tức giận dữ tích tụ, cứ như sói điên, quyết tâm sống chết một trận, nếu không cắn đối phương đến chết thì không bỏ qua, vì vậy cuộc chiến này một khi bắt đầu rất khó để dừng lại.
Từ mọi đường ra tới khu vực chuẩn bị, trận chiến ác liệt khiến không ít người vây xem.
Hai bên đánh nhau không phân thắng bại đều treo dải lụa màu phía trước, trong cuộc ẩu đả áo khoác của Hạ Minh bị xé toạc, còn kính râm và khẩu trang của Bạc Nguyên Triệt cũng không biết rơi ở đâu, vì thế khuôn mặt rất dễ nhận biết kia lộ diện trước mắt công chúng.
Có một sự huyên náo:
“Ôi trời!! Là Bạc Nguyên Triệt sao? Tôi không hoa mắt chứ?”
“Sao anh ta lại ở đây?" Chúa ơi! Không nghĩ tới anh ta đánh nhau lại dọa người đến như vậy! ”
“Đợi chút! Tôi vừa rồi hình như thấy anh ta cùng người đàn ông kia đều tặng hoa cho Thu Thanh Duy! Hình như nguyên do là vì chuyện tặng hoa mới đánh nhau! Mẹ kiếp! Dưa lớn quá!”
Phóng viên không thể từ Thu Thanh Duy đào ra tin tức, gặp thấy tình cảnh đang xảy ra, sống chết bám lấy Bạc Nguyên Triệt.
Một ánh đèn flash nháy lên.
Thu Thanh Duy nhanh chóng đưa tay lên tách hai người đàn ông đang mất lý trí kia, thấy khóe miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2896704/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.