Vuốt v e an ủi trong chốc lát.
Bạc Nguyên Triệt kéo cô lên thúc giục: “ Em chưa đưa anh đi gặp ông nội, em nghĩ ông ấy sẽ thích anh không?”
Người đàn ông trước mặt còn trẻ như thế này, đối với ông cụ thích kiểu người cứng rắn mà nói, e rằng anh sẽ không lọt vào mắt xanh của ông cụ, nhưng … như vậy thì sao? Người cháu gái yêu quý của ông thích, ông ấy còn không phải là yêu ai yêu cả đường đi sao?
Vì vậy, cô đưa người đàn ông đến phòng của ông già.
Một bức ảnh đen trắng được đặt trên ngăn tủ. Người đàn ông bên trong đang ngả lưng trên chiếc mô tô, nụ cười của ông ấy tiêu diêu tự tại giống hệt Thu Thanh Duy.
Bạc Nguyên Triệt trong nháy mắt đã nhận ra điều đó, ngoan ngoãn gọi "Ông nội" rồi tự giới thiệu: "Lần đầu tiên gặp, con là Bạc Nguyên Triệt, bạn trai của cháu gái ông."
Khẽ ho khan, nhỏ giọng xấu hổ nói thêm: “Cũng là cháu rể tương lai của ông, cảm ơn ông đã chăm sóc Tiểu Duy, quãng đời còn lại hãy giao cô ấy cho con!”
Thu Thanh Duy liếc mắt nhìn anh, người đàn ông nghiêm mặt đứng thẳng, cô vừa thích thú vừa cảm động, chạm nhẹ vào khuỷu tay anh, nhìn hai tấm ảnh đen trắng, trong lòng thầm nói: “Ông già, đã lâu không gặp, năm 2018 có quá nhiều chuyện xảy ra, lẽ ra con phải vô địch giải châu Á, nhưng xe đã bị giở trò... May mắn thay, con không sao, con cũng gặp được một nhóm những người bạn chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2860643/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.