Ánh ban mai chiếu vào, âm thầm đánh thức người đang ngủ say trên giường.
Bạc Nguyên Triệt cau cau hàng lông mày, chật vật mở mắt ra.
Tấm bìa có in hình hoạt hình quen thuộc hiện ra, là tấm hình căn hộ nơi anh từng ở trước khi rời thành phố Lạc.
Anh có chút sững sờ, chợt nhận điều gì đó, vội vàng ngồi bật dậy.
Lần này mới nhận ra, bản thân thật sự đang ở trong căn hộ mà mình mua ở thành phố Lạc.
Cùng lúc đó, cảnh cửa bị đẩy ra, trợ lý thăm dò rồi thúc giục: “A Triệt, nhanh dậy nào! Phía bên đi đến đài truyền hình đã sớm đến giờ kẹt xe cao độ rồi, chúng ta nhanh chóng xuất phát, nếu không đến muộn lại bị mọi người nói mắc bệnh ngôi sao.”
Một hồi lâu không nhận được sự phản ứng lại từ anh, trợ lý liền cao giọng nói lớn, “A Triệt, A Triệt?”
Bạc Nguyên Triệt dần dần định thần lại, nhưng vẫn đang còn rất mơ hồ.
Anh không phải đã theo Tiểu Duy đến thế giới của cô rồi sao? Tại sao khi vừa tỉnh dậy lại quay trở lại nơi này rồi?
Một dự cảm không hay tràn ngập trong tâm trí anh.
Không lẽ … anh lại xuyên không quay trở lại rồi sao?
Anh lập tức chuyển mình bước xuống giường, thuận tiện cầm lấy quần áo, vừa đi vừa mặc vào người, bước vào phòng tắm vệ sinh cá nhân thật nhanh, vội vàng ra ngoài cầm lấy chìa khóa xe trực tiếp đi thẳng ra cửa.
Trợ lý ở phía sau hô lên: “A Triệt! Xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2860629/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.