Những lời nịnh nọt anh đã nghe nhiều đến mức tai thành kén luôn rồi nhưng nhưng được cô trịnh trọng công nhận điểm tốt của anh như thế này, anh vẫn là không nhịn được mà niềm vui tràn ngập trong lòng.
Anh hắng hăng giọng, nói với cô: “Em cũng là người bạn gái tốt nhất trên thế giới.”
“Vậy … người bạn gái tốt nhất thế giới hi vọng người bạn trai tốt nhất thế giới không được coi nhẹ bản thân, nói bản thân không tốt nữa có được không?”
Anh cuối cùng cũng nở nụ cười, chen vào trong vòng tay cô, làm nũng với cô, bên tai là tiếng tim đập của cô, mãn nguyện thở ra một hơi, nói: “Được.”
Đầu bên này, hai người đang âu yếm nhau, đối với việc lên án Văn Kiệt không có một chút vội vàng.
Đầu bên kia, Văn Kiệt nhìn phần bình luận đều là mắng Thu Thanh Duy, thở phào nhẹ nhõm nhưng không biết vì sao lại cảm thấy bất an không thôi.
Anh hỏi trưởng phòng: “Thật sự giải quyết xong rồi? Sẽ không có trận lật thuyền nào đúng không?”
Trưởng phòng cam đoan: “Anh không yên tâm, tổng giám đốc Kim lại tìm người đi tìm hiểu cô ta thêm một lần nữa, cô ta cũng chỉ là một người bình thường, lúc trước dựa vào danh tiếng của ông nội mà kiêu căng không ai bằng! Không ngờ rằng hôn mê mất nửa năm cũng không đủ khiến cô ta ngộ ra, bây giờ xuất viện rồi chắc chắn nuốt không trôi cục tức kia, khuynh gia bại sản mua hot search tìm công đạo, cũng không nhìn xem chống lưng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2860621/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.