Chiếc máy bay từ Nam bán cầu bay trở về Bắc bán cầu, ngay khi hạ cánh, Bạc Nguyên Triệt đã đưa Thu Thanh Duy đến thẳng Cục Dân chính.
Hai người đứng đợi ngoài cửa, đợi người trợ lý gửi hồ sơ vào trong.
Các cặp đôi mới cưới lần lượt ra về, ôm ấp tình cảm, trên mặt họ đều mang một niềm hạnh phúc.
Bạc Nguyên Triệt vừa nhìn thấy tâm tình lại ngứa ngáy, vươn cổ nhìn ngõ xung quanh, miệng lẩm bẩm: “Sao vẫn còn chưa quay lại …”
Thu Thanh Duy đánh nhẹ vào anh: “Chúng ta mất 20 phút để bay từ nhà đến đây, vừa mới đến được 5 phút, anh sốt ruột cái gì vậy?”
Từ bạn trai lên làm chồng là một điều tuyệt vời như vậy, anh có thể không sốt ruột được sao? Anh háo hức chờ chuyến bay để trở về nhà, hận không thể cho chiếc máy bay đi nhanh hơn và sẽ tốt hơn nếu nó đi thẳng đến Cục Dân chính.
Kéo tay Thu Thanh Duy lại rồi ngắm nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út của cô, anh nhướng mày và mỉm cười như thể anh được trao toàn bộ niềm hạnh phúc trên thế giới này vậy.
Quá sung sướиɠ, anh bật ra tiếng cười không ngớt ở trên môi.
“Còn cười ngây ra đó nữa!” Thu Thanh Duy vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn anh, bắt gặp đôi mắt sáng ngời ấy, cũng không lỡ phá vỡ nụ cười của anh.
Người này chính là tương lai mà do bản thân cô lựa chọn.
Một tương lai mà cô sẽ không bao giờ phải hối tiếc …
Hai mươi phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-moi-la-an-nhan-cuu-nam-chinh/2860609/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.