Bị bịt miệng, chiến sĩ nhỏ gật đầu lia lịa.
"Ngoài việc dẫn cậu đi ăn cơm, Bà chủ Tô còn nói gì với cậu không?"
Được thả ra, chiến sĩ nhỏ thở hổn hển nói: "Cô ấy nói chuyện của chúng ta cô ấy sẽ không khoanh tay đứng nhìn."
Ban trưởng thở phào nhẹ nhõm.
May mà Bà chủ Tô là người nghĩ cho họ, ban trưởng thật sự sợ cô ấy có cùng lý tưởng với họ Đảng.
Vậy thì ngày tháng của Độc Lập Đoàn ở Đào Dương sẽ không bao giờ tốt đẹp.
Chiến sĩ nhỏ lại đưa thanh năng lượng đến bên miệng anh: "Tối nay anh chưa ăn..."
Cuối cùng ban trưởng vẫn nhẹ nhàng cắn một miếng, hạt chắc chắn bọc trong lớp chocolate đậm đà dẻo dai, ngọt ngào xuống bụng, quả thực rất no.
Cuối cùng thùng năng lượng này, mấy người trong ký túc xá mỗi người một thanh tắt đèn trốn trong chăn gặm.
Phần còn lại chuẩn bị sáng mai huấn luyện lén nhét cho các chiến hữu khác, được ngày nào hay ngày đó.
Trước khi ngủ, chiến sĩ nhỏ ghé sát vào giường ban trưởng uể oải hỏi:
"Chúng ta không phải lính của Bà chủ Tô, Bà chủ Tô còn quan tâm lo lắng cho chúng ta, Đảng đoàn trưởng tại sao... Chúng ta không phải lính của ông ta sao? Trước kia tuy em nghe nói ông ta rất nghiêm khắc hà khắc, nhưng cũng không đến mức nghiêm trọng như vậy, em cảm thấy sắp sống không nổi nữa."
Ban trưởng trong bóng tối thản nhiên nói:
"Ông ta có coi chúng ta là lính của ông ta đâu, ngủ nhanh đi, đừng nghĩ nữa."
Ban trưởng quay người đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4848010/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.