Một ngày trước khi ba nghìn người ở Kinh đô đến Đào Dương, bác sĩ thú y mà Hướng Văn Mạn giới thiệu cuối cùng cũng đã đến.
Tô Đào vội vàng đón người về nhà, mở cửa phòng Ớt ra rồi bế nó ra.
Hắc Chi Ma lẽo đẽo theo sau, kêu "meo meo".
Ớt nhìn thấy người lạ đến, lông xù hết cả lên, lại bắt đầu điên cuồng lao tới cào cấu cắn xé.
Tô Đào dỗ dành không được, chỉ có thể đè nó xuống, lo lắng nói:
"Bác sĩ, mau giúp tôi xem bụng nó, mấy ngày nay nó càng ngày càng to, đừng nói là viêm phúc mạc truyền nhiễm ở mèo đấy nhé."
Bác sĩ thú y kêu lên một tiếng: "Con mèo nhỏ này hung dữ thật, cô giúp tôi lật bụng nó lên xem nào."
Tô Đào nghe lời làm theo, để lộ bụng Ớt với những vết thương chưa lành.
Bác sĩ thú y nhíu mày, ánh mắt nhìn Tô Đào có chút kỳ lạ.
Tô Đào vội vàng thanh minh: "Những vết thương này không phải do tôi gây ra, lúc tôi nhặt được nó thì nó đã có rồi."
Bác sĩ thú y gật đầu, kiểm tra một lượt, lại cẩn thận hỏi về các triệu chứng của Ớt, sau đó mỉm cười nói:
"Tôi thấy hình như nó có thai rồi, đề nghị đưa nó đi siêu âm xem sao."
Tô Đào trợn tròn mắt: "Có thai?"
Cô nhìn Ớt, lại nhìn Ngọn Lửa đang cào cửa kính trong phòng mèo, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên Hắc Chi Ma đang kêu meo meo.
Không phải chứ, không phải chứ.
Mới trước sau ba bốn tháng, vậy mà lại có thai rồi, hơn nữa còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4848001/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.